Sau đó thì Lạc Vô Song đã chờ Tiêu Tú Trân tan học rồi cùng cô về nhà, có lẽ vì Tiêu Thái Cẩn đang dưỡng bệnh nên công việc của Tiêu Uẩn cũng đã tăng lên không ít. Lạc Vô Song cũng có ý định giúp đỡ anh một chút, nhưng có vẻ như Tiêu Uẩn không cần lắm, dù sao thì anh cũng là Thái tử gia nhà họ Tiêu, một chút áp lực nhỏ này đâu có đáng là bao… Chắc vậy.
Trên đường quay về nhà thì Lạc Vô Song đã cùng Tiêu Tú Trân đi vào một cửa hàng tiện lợi, ánh mắt của Tiêu Tú Trân giống như được khai sáng với một số nguyên liệu mà Lạc Vô Song vừa mới mua, cô ấy còn nhìn cô bằng cặp mắt lấp lánh, nói:
- Chị dâu đúng là giỏi thật đó, buổi chiều nay em vừa nghĩ đến món cơm trộn luôn.
- Vậy sao? Còn tưởng em không thích.
- Làm gì có chuyện không thích chứ, món cơm trộn là món em thích nhất luôn đó. Nhưng đáng tiếc là ở nhà không ai làm ra hương vị em thích, cho nên mỗi lần muốn ăn đều phải xách mông đi xa ơi là xa mới ăn được, vì vậy nên em cũng ít khi ăn.
Nói ra thì Lạc Vô Song với để ý, dường như những món mà Tiêu gia hay ăn thường là bắt nguồn từ phương Tây chủ yếu, những món ăn bình thường cũng biến tấu theo khẩu vị của phương Tây, vì thế nên những ẩm thực phương Đông có khi lại tạo nên sự khác biệt. Tuy nói là thế nhưng phải công nhận làm món ăn phương Đông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-toan-nang-trong-dau-chi-co-ly-hon-/3359754/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.