Đến khoảng sáu giờ chiều, trong lúc mọi người còn chưa được về thì Lạc Vô Song đã tự nhiên xách túi rồi rời đi, nhưng chẳng ai dám nói một câu nào. Vì dù sao người ta cũng là trạng nguyên được giáo sư Chung hết lòng yêu chiều, hơn nữa chuyện đi sớm muộn về sớm như vậy đã quá quen rồi, cũng chẳng có ai rảnh mà cho ý kiến.
Tuy nhiên, ngay khi Lạc Vô Song vừa bước ra khỏi lớp thì đã nhìn thấy Tiêu Tú Trân đang đứng chờ mình, không chỉ vậy mà bên cạnh còn có sự xuất hiện của Lạc Như Song.
Khi Lạc Như Song nhìn thấy cô thì liền vui vẻ chạy đến, còn niềm nở nói:
- Vô Song, dạo này em thế nào rồi? Cha mẹ ở nhà lo cho em lắm đó, hôm nào rảnh thì em đưa anh Tiêu Uẩn về nhà nha.
Nhưng Lạc Vô Song thật sự cảm thấy rất vô vị, người nhà họ Lạc đột nhiên đổi tính sao? Lại quan tâm cô như vậy à? Đúng là ngạc nhiên thật đó. Tuy là Lạc Vô Song không còn chút tình cảm gì với Lạc gia, nhưng mà đó cũng là gia đình của cô, thôi thì cứ nhận đã rồi tính sau.
- Sẽ sắp xếp.
Nói xong thì Lạc Vô Song cũng trực tiếp rời đi, còn Tiêu Tú Trân thấy chị dâu đi nhanh vậy cũng phải cuống cuồng đuổi theo, bỏ lại Lạc Như Song và bạn của cô ta đứng nhìn ngơ ngác. Trong số ba người đứng đó thì có một cô gái liền khoanh tay trước ngực, nói:
- Tiêu Tú Trân này đúng là gió chiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-toan-nang-trong-dau-chi-co-ly-hon-/3359733/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.