Bóng đêm mê ly, Thần Bảo Nhi một mình bước chậm trên đường, nhìn dòng người càng
ngày càng ít, thời gian từng giây từng phút trôi qua, mà cô vẫn không muốn trở về.
Điện thoại di động trong túi vẫn vang lên không ngừng, làm Thần Bảo Nhi phải chú ý, nhưng nhìn dãy số làm cho cô cảm thấy chán ghét, Long Hạo, cô tức giận tắt máy, sau đó lại bước chậm trên đường.
Long gia, Long Hạo nhìn cuộc gọi bị từ chối, tàn nhẫn ném điện thoại xuống đất, hành động này vừa vặn hấp dẫn sự chú ý của Long phu nhân và Long lão gia.
Long phu nhân hơi nhíu mày, bà lần đầu nhìn thấy con trai phát hoả lớn như vậy, bà đứng lên đi tới trước mặt con trai, "Hạo, đã xảy ra chuyện gì? Làm sao phát hoả lớn như vậy?"
Long phu nhân theo bản năng cảm thấy chuyện này có liên quan đến Thần Bảo Nhi, bởi vì bà mới vừa nghe được cuộc nói chuyên của đám người giúp việc, con trai nghe được Thần Bảo Nhi đi ra mắt ngay lập tức chạy đi, hành động như vậy làm Long phu nhân có chút bất mãn, nên mới gọi điện thoại muốn anh trở về.
Long Hạo mím môi, quay đầu nhìn mẹ, "Không có gì, mẹ, không có chuyện gì, con đi ra ngoài trước."
"Muộn như vậy con còn đi đâu, mẹ cùng cha con có chuyện muốn nói, cảm thấy cô bé Vũ Văn Tĩnh này cũng không tệ, kỳ thực cùng con. . ."
"Mẹ, có thể đừng sắp đặt hôn sự cho con hay không? Con đối với Vũ Văn Tĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-then-thung-moi-qua-day/3290603/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.