Trán của Tô Nhan Hề đang rỉ máu, mắt cô nhắm nghiền lại, hoàn toàn không có chút phản ứng nào. 
Cố Tây Thành không lo được nhiều đến vậy, chỉ bế cô chạy nhanh vào đại sảnh. 
- Gọi bác sĩ! 
Quản gia nghe phân phó, liền lấy điện thoại ra gọi. Trong lòng lại rất mơ hồ, sao thiếu phu nhân lại cùng đi về chung với thiếu gia? Và còn bị thương nữa! Chuyện này có cần phải thông báo với lão phu nhân không? 
----------- 
Sáng sớm ngày hôm sau. 
Lần thứ hai khi Tô Nhan Hề tỉnh dậy đã là sáng sớm của ngày hôm sau, trời đã bừng sáng. Khung cảnh xa lạ xung quanh khiến cô hoang mang, từ từ mới nhớ lại được, đây không phải phòng cô thuê ở, mà là Cố gia! 
Từ từ ngồi dậy, cảm thấy đầu choáng váng, cô cau mày, dùng tay chạm vào vùng vết thương đang đau trên trán. Bây giờ mới nhận ra, trán bên trái lại dán miếng băng cá nhân, giờ đây cô mới nhớ ra chuyện đã xảy ra từ tối hôm rồi. 
Tối qua, cô không gặp được mẹ, nhưng lại gặp Cố Tây Thành. 
Ai….., đây là cái dạng nghiệt duyên gì! 
Nhưng mà, cô có quên chuyện gì của tối hôm qua không? 
Tô Nhan Hề nhớ kỹ lại, nhớ đến hành động và lời nói của đêm hôm qua, cô thật có xúc động muốn chết. 
- Tô Nhan Hề à Tô Nhan Hề, ngươi còn có gì mất mặt hơn nữa không? 
Cốc cốc…… đột nhiên, có người gõ cửa phòng. Tô Nhan Hề liền giả vờ bình tỉnh. 
- Ai đấy? 
- Thiếu phu nhân, Hạ phu nhân đến rồi. 
- Hạ phu nhân? 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-the-than-ngot-ngao/264433/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.