Tô Nhan Hề không nói nên lời, chỉ có thể theo sự sắp xếp của Lục An An, để cô ấy tự trang điểm. Chỉ trong thời gian mười phút ngắn ngủi, Tô Nhan Hề từ một sinh viên trở thành một quý phu nhân xinh đẹp.
- Được rồi tớ cũng nên đi thôi, cậu cố lên nhé.
- Này, cậu phải về nhà sao?
- Tất nhiên, tớ ở với cậu một đêm rồi, bây giờ anh ta đến rồi, tớ đương nhiên cũng phải về rồi.
- Nói thế nào, thì chúng ta cũng giống như làm việc mờ ám vậy?
Tô Nhan Hề nói xong, cả hai người đều không thể nhịn được cười. Tiễn Lục An An về, tiếp theo, cô chỉ có thể dựa vào chính mình, trong lòng của Tô Nhan Hề có chút trống rỗng.
Bởi vì lí do cô ấy không đi được giày cao gót, cho nên khi cô xuống lầu, Tô Nhan Hề đi rất cẩn thận. Thêm vào đó lễ cưới hôm qua bị ngã một cái, mặc dù không bị thương nặng, nhưng chân vẫn còn thấy đau. Do đó, bước đi của cô ấy rất chậm, nhưng ngược lại có chút khí chất thục nữ.
Cố Tây Thành ngồi trên ghế sofa trong phòng khách, nâng mắt nhìn Tô Nhan Hề đang xuống lầu, chớp mắt sửng sốt. Giống thông qua cô ấy, lại nhìn thấy hình bóng của một người khác. Cùng một chiếc váy trắng, cùng biểu hiện sững sờ, cùng vẻ thuần khiết.
- Anh tìm tôi?
Giọng nói khác nhau, cuối cùng đưa anh ta trở lại với thực tế. Đột nhiên đối diện với khuôn mặt kỳ lạ, tâm trạng của Cố Tây Thành nhât thời rơi vào đáy cốc. Anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-the-than-ngot-ngao/264427/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.