Tần Sở An đứng nhìn Kiều Thanh Thanh vài giây,mới bước chân tiến gần lại cô, cô nhìn thấy anh liền khóc lớn hơn, anh đứng trước cô liếc mắt nhìn cô, cô nhìn anh liền nói "Anh Sở An,anh giải quyết cô ta, cô ta đánh em đấy,anh không được bỏ qua, lỡ con anh có bị gì em không để yên đâu".
Tần Sở An, tay đang để trong túi liền bỏ ra,chậm rãi đưa bàn tay về hướng Kiều Thanh Thanh, Kiều Thanh Thanh cô thấy anh đưa tay về hướng cô,cô liền đắc ý nhẹ cười đưa tay ra nắm lấy tay anh, nhưng anh liền rút nhanh lại nhìn cô nói "Cô tự ngã,thì tự đứng lên đi".
Kiều Thanh Thanh liền trừng mắt nhìn anh vài giây,lại khóc thét lên nói "Là cô ta đánh em ngã,anh đừng có mà bênh vực cô ta,em không biết anh đồi công bằng lại cho em đi". Tần Sở An vẫn bình thản mà nhìn cô,chẳng quan tâm lời cô nói tí nào, anh liền xoay người về Kiều Ân Ân đưa tay lên mặt cô dịu dàng nói "Sắc mặt em tái nhợt,đã chưa khỏe xuống bếp để làm gì, để anh dìu em lên phòng".
Kiều Ân Ân nhìn anh vài giây,đưa tay kéo tay anh xuống,xoay người đi nói "Em không sao,dìu chị ta lên phòng đi". Tần Sở Nam nghe thấy im lặng vài giây xoay người đưa tay dìu Kiều Thanh Thanh đứng lên, Kiều Thanh Thanh liền ngã vào lòng anh nói "Sở An em đi không nổi,anh bế em đi".
Anh liếc nhìn cô rồi bế cô lên phòng.
Kiều Ân Ân cô tay cằm hộp thức ăn định mang vào tủ,nhưng chưa bước đến đã làm đỗ, đồ ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-the-than-cua-tong-tai/548542/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.