Hạ Diệp Chi bôi thuốc cho anh ta rất dịu dàng, dịu dàng đến mức khiến Mạc Đình Kiên hơi rung động.
Sau đó, anh ta muốn chạm vào cô.
Cô là vợ anh, làm gì cũng là lẽ đương nhiên.
Nhưng đối với Hạ Diệp Chi mà nói, anh ta là “Mạc Gia Thành”, là em họ của Mạc Đình Kiên.
Anh ta năm lần bảy lượt trêu ghẹo cô, hôn cô đã vượt quá xa sức chịu đựng của cô rồi.
Hạ Diệp Chi đẩy phắt anh ta ra, lùi về phía sau mấy bước liền, cách anh ta thật xa, lạnh lùng nghiêm mặt nói: “Mạc Gia Thành, tôi là chị dâu của anh! Xin anh tôn trọng tôi!”
Trải qua chuyện gắp đạn vừa nãy khiến cô không còn ghét “Mạc Gia Thành” như trước nữa, thật không ngờ anh ta vẫn hỗn láo như vậy.
Mạc Đình Kiên chà xát môi mình như đang nếm lại dư vị, giọng nói êm tai mang theo chút quyến rũ: “Chị dâu, cô thủ tiết cả đời với anh họ, cô không thử cân nhắc về tôi sao?”
Hạ Diệp Chi thẳng thừng từ chối: “Không hề.”
Mặt đanh lại, thêm lớp hóa trang xấu xí như một bà cụ non, hoàn toàn chẳng có nét nào quyến rũ người khác.
Mạc Đình Kiên cảm thấy dáng vẻ này của Hạ Diệp Chi rất hoạt bát.
Hạ Diệp Chi cảm thấy mình không thể ngồi chờ chết được nữa, thế này chỉ khiến “Mạc Gia Thành” càng trắng trợn hơn mà thôi.
“Anh gọi điện gọi người đến đón anh về đi, không thì tôi sẽ gọi xe cứu thương đến, đến lúc đó người khác sẽ biết được anh bị súng bắn bị thương đấy.”
Giọng cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thay-the/813761/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.