Này này đừng có ngồi một góc như vậy, mà trời tối rồi anh cũng ngủ ở đây đi.
Nghe cô nói vậy anh liền vui mừng vì tưởng sẽ ngủ cũng nhau nhưng sau câu nói của cô lại khiến anh tụt mod.
- Qua phòng bên cạnh ngủ đi nhé, anh cũng đừng lo tối nay cha mẹ tôi sẽ không về đâu.
- Ư ứ không chịu đâu, tôi muốn ngủ với em cơ!
Nghe giọng điệu này khiến cô sởn gai ốc luôn ấy! Không thể hiểu rằng tổng tài lạnh lùng thế mà có nhân cách này, cô liền nắm chặt thành đấm nắm định là sẽ đánh anh.
- Vương Nhất, bây giờ anh có đi ngay không hả!!
- Áa tôi đi liền!
Anh liền chạy ra khỏi phòng không quên đóng cửa lại mà qua phòng kế bên trong tình trạng bứt rứt khó chịu khi cô chẳng hiểu ý của anh, bước vào phòng anh liền ngã xuống giường.
- Haizz thế mà lại chẳng hiểu ý của mình gì
Còn phía cô thì lại chẳng nghĩ gì mà ngủ tạo tư thế các kiểu con đà điểu, còn anh lại trằn trọc không ngủ được, liền lén lút qua phòng cô mà lên giường ôm cô ngủ.
Sáng đến cô thức giấc lại thấy anh ôm eo mình mà tức giận đạp anh xuống giường.
Sầm!!
Anh tỉnh giấc mà gãi đầu khó chịu mà chửi bới nhưng anh lại không biết nguy đang cận kề.
- Mẹ kiếp! Đứa nào đạp ông xuống giường thế hả!?
- Là tôi đấy thưa Vườn Tổng, anh có ý kiến gì sao?
- Hả là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thay-the-cua-lao-dai-ac-ma/2825443/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.