My nghe cô nói vậy trong lòng khinh bỉ, ngoài mặt hừ lạnh, cô Tư không muốn mọi người căng thẳng lại hắng giọng nói: “Được rồi, nếu cô muốn làm thì phụ tôi nhặt rau là được rồi.”
Nhìn nguyên liệu mọi người đang chuẩn bị cô đoán: “Mọi người nấu bún riêu sao?”
“Bộ không có mắt hay sao mà hỏi.” My lườm cô một cái.
Đỗ Lan Hương không tỏ thái độ, người làm trong nhà này ghét cô, cô có làm gì cũng vô dụng, thế thì cô cần gì phải làm điều dư thừa.
Đến giờ ăn không thấy Tống Thần Vũ xuống Đỗ Lan Hương hỏi: “Đại thiếu gia của các người đâu rồi?”
Lâu nay cô nói chuyện với bọn họ toàn kêu Tống Thần Vũ là đại thiếu gia hoặc gọi thẳng tên họ, chưa bao giờ coi anh là chồng của mình.
“Thiếu gia đi công tác rồi, hai ngày tới không có ở nhà.” Vú Hoa trả lời.
“Vậy sao.” Đỗ Lan Hương cũng chỉ thuận miệng hỏi mà thôi, còn anh ta có đi đâu cũng không liên quan đến cô, dù sao quan hệ của hai người cũng không khăng khít đến mức anh đi cô phải nhớ mong.
Lại nói Tống Thần Vũ đi cũng hợp ý cô, có lẽ cô có thể nhân cơ hội này rời đi.
Ý định trốn đi chưa bao giờ nhạt phai trong lòng Đỗ Lan Hương, dạo gần đây cô tỏ ra nhu thuận cũng khiến Tống Thần Vũ nới lỏng một chút, như vậy có thể dễ dàng trốn đi rồi.
Vú Hoa nhìn chăm chăm vào cô, một hồi sau hắng giọng lên tiếng: “Thiếu phu nhân, thiếu gia căn dặn, mấy ngày cậu ấy không có ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thay-doi-cua-thieu-gia-soi-trang/834845/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.