Chu Thượng thấy Đỗ Lan Hương ngơ ngẩn nãy giờ không chú ý đến mình liền hắng giọng nói: “Thiếu phu nhân.”
Đỗ Lan Hương vì tiếng gọi này của ông ta cũng hồi thần, nhìn người đàn ông trước mặt hỏi: “Chuyện gì?”
“Đừng nói tôi không nhắc nhở cô, nếu cô còn không đi làm đến buổi tối không hoàn thành công việc tôi sẽ không nương tay đâu.” Chu Thượng nhe răng nói.
Mẹ nó, ai đời đường đường là thiếu phu nhân lại phải làm những công việc của người hầu, Trịnh Lan Hương này đúng là biết rước họa vào thân mà, lại nói cô cũng đủ xui xẻo mới xuyên vào cô gái này.
Đỗ Lan Hương nhìn người đàn ông trung niên nãy giờ nói chuyện đã đoán được thân phận của đối phương, lại hỏi: “Ông là Chu Thượng sao?”
Trong nhà họ Tống ai cô cũng có thể không biết nhưng người tên Chu Thượng cô không thể không biết, nếu Tống Thần Vũ là thiếu gia ma quỷ trong căn biệt thự này thì ông ta lại là quản gia tàn ác, tuyệt không nương tay với người làm.
“Ha ha, xem thiếu phu nhân kìa, cô toàn hỏi những chuyện thật ngu ngốc.” Chu Thượng cười nhạo một tiếng.
Câu nói của ông ta giúp Đỗ Lan Hương một lần nữa xác nhận ông ta đích thị là quản gia, cô cũng không quan tâm tiếng cười nhạo vừa rồi, dẫu sao điều cô muốn biết là thân phận của mỗi người trong nhà này.
Xác định được thân phận của bản thân cũng như hoàn cảnh hiện tại của mình Đỗ Lan Hương trong lòng lại tính toán cho tương lai của mình.
Quản gia nói xong điều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thay-doi-cua-thieu-gia-soi-trang/834811/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.