Phó Tử Hiên lật người đè cô xuống dưới thân anh , anh ôm chặt eo cô , đầu lưỡi càn quyét môi cô . Bàn tay nhỏ nhắn của cô gỡ nút áo anh , quần áo từng lượt rơi xuống đất, trên giường chỉ có hai con người hòa huyện với nhau .
Mùi hoang ái tràn ngập căn phòng , không khí không ngừng tăng lên . Sau một hồi vận động , Phó Tử Hiên nhìn cô gái mệt mỏi ngủ trong ngực mình , sắc mặt trắng bệt , trán ẩm ước mồ hôi .
Anh nhìn cô trầm mặc , trong lòng dâng lên nhiều cảm xúc khó tả . Anh đứng dậy giúp cô mặc lại quần áo chỉnh tề rồi ra ngoài .
Tình yêu như một cơn mưa rào
Yêu càng sâu hận càng nhiều
Cuộc sống không gì là mãi mãi
Vạn vật đều đổi thay nói chi lòng người
Mong đôi ta sẽ bách niên giai lão
Mà không phải là trạm dừng chân .
[...]
Sáng sớm ánh nắng mặt trời chiếu sáng vào gương mặt nhỏ nhắn của cô . Hạ Tử Ngôn mơ màng tỉnh dậy , cả người ê ẩm như mới chịu một cực hình .
" Dì Lan ? "
Cô vừa muốn bước xuống giường thì cơn đau bụng dưới truyền đến , quằn quặn đến khó chịu . Nhìn bộ áo trên người mà đầu óc quay cuồng , áo áo của anh ?
Những hình ảnh tối qua xẹt qua đầu cô , Hạ Tử Ngôn hoảng sợ xô hết mềm gối xuống , vết máu ? Vết máu , không không thể nào !
Hạ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-thanh-mai-truc-ma-cua-cau-chu-phuc-hac/2968505/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.