Chương trước
Chương sau
Anh nhớ cảm giác ấy , hai người đã cùng chơi đùa với nhau , những tiếng cười của tuổi trẻ khi ấy hồn nhiên vô tư .

Phải chăng cũng chỉ là " Đã Từng " ...

[...]

Trường đại học tư nhân .

Phó Tử Hiên ngồi trong lớp lơ lãng nhìn ra ngoài , những làn gió bay bay với lá vàng khẽ rơi .

" Hiên ! " Du Khả Uyên đứng trước cửa lớp mỉm cười vẫy tay gọi anh . Mọi người trong lớp tiếp tục làm việc riêng của mình . Không một ai lấy làm lạ , Phó Tử Hiên là con rùa vàng , ai mà chẳng muốn bắt !

Không quan tâm cô có đau không , Phó Tử Hiên dùng hết sức cầm cổ tay cô ta kéo đến hành lang .

" Khi nãy Ngôn Ngôn mời em đến sinh nhật em ấy vào ngày mai . Còn gọi em là chị dâu nữa ! "

Phó Tử Hiên khựng lại , Du Khả Uyên ngại ngùng nhìn anh cười trông rất khả ái nhưng anh lại cảm thấy hết sức giả tạo .

Trên người Phó Tử Hiên tỏa ra nộ khí , lạnh giọng :" Đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi ! "

Dứt lời , anh lạnh lùng rời đi . Không nói lời " kết thúc '' chỉ đơn giản là chưa hề bắt đầu . Đối vơi anh , Du Khả Uyên đơn giản là một dụng cụ để anh khêu khích Hạ Tử Ngôn .

Nhìn bóng lưng dần khuất dần của anh , cô nhếch miệng cười . Vị trí Phó phu nhân này , Du Khả Uyên tôi nhất định giành lấy được !

Vừa chớp mắt , tiếng chuông trường reng lên , Hạ Tử Ngôn xách balo cùng Trịnh Vũ Kình và Tiểu Mễ sánh vai đi ra cổng .

" Tớ về trước . " Cô vẫy tay chào hai người đi lên xe . Vừa ngồi xuống chào bác Dương , liếc nhìn người bên cạnh thì khựng lại . Cô nhanh chóng lấy lại vẻ bình thản , nhắm mắt giả vờ ngủ .

Phó Tử Hiên cũng không nhìn lấy cô một lần , khi chiếc xe chạy ngang qua tiệm làm gốm anh hô ngừng lại .

" Cháu đột nhiên nhớ lại có hẹn , bác đưa Ngôn Ngôn về nhà đi . " Anh đóng sầm cửa lại , bỏ lại ánh mắt dò xét của hai người họ .

Hạ Tử Ngôn cũng không quan tâm anh :" Bác Dương , lái xe đi . "

" Chào quý khách ! " Một phụ niên trung niên cuối đầu chào anh .

Phó Tử Hiên gật đầu có lệ :" Tôi muốn chính tay làm quà tặng cho ... quà sinh nhật . Có thể chỉ tôi không ? Bao nhiêu tiền cũng không sao ! "

" Được ạ ! "

Phó Tử Hiên đi theo họ , tâm trạng rối bời . Hạ Tử Ngôn , ruốt cuộc anh nên xưng hô với em trước mặt người ta như thế nào ? Em gái hay bạn gái ?

Tiệm này tuy nhỏ nhưng trang trí rất đẹp theo kiểu Châu Âu , vừa nhìn họ làm anh đã biết cách dùng hai bàn tay điều khiển độ lớn của vật trên bàn xoay .

Phó Tử Hiên nặn ra hai người nhỏ bé , một nam một nữ nắm tay nhau , vẽ chân dung , làm suốt mấy tiếng đồng hồ mười mấy sản phẩm cuối cùng cũng thành công .

Anh mỉm cười thoải mãn bắt xe đi về nhà , anh ngắm nhìn tượng hình trên tay nhìn lên bầu trời . Những ngôi sao lấp lánh ấy khiến bầu trời đen tối , âm u trở nên tỏa sáng và tươi đẹp .

Cũng như cô xuất hiện trong đời anh khiến cuộc sống anh trở nên phong phú và ấm áp .

*Biệt thự Phó gia .

" Trịnh Vũ Kình , cậu biến thái quá ! " không biết bên kia nói gì , đột nhiên cô cười sặc lên .

Hạ Tử Ngôn cười đến nỗi nước mắt dâng trào , nghe Trịnh Vũ Kình chửi mãi không ngừng khiến cô cười muốn điên . Khi anh ấy đi bộ cùng Tiểu Mễ về nhà , một chàng trai nhảy ra ngại ngùng tỏ tình .

Trịnh Vũ Kình bất ngờ nhìn cậu ta muốn lòi luôn tròng mắt . Tiểu Mễ cũng như Hạ Tử Ngôn , cười đến không thở nổi .

Về đến nhà cả căn hộ tối tăm , anh đi thẳng vào phòng . Ánh mắt dừng lại cửa phòng cô , vừa định gõ cửa liền nghe tiếng cười của cô . Người cô nói chuyện qua điện thoại là Trịnh Vũ Kình nhỉ ?

Anh mỉm cười chua chát trở lại về phòng mình . Tiếng cười này đã từng thuộc anh ...
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.