CHƯƠNG 209
Không, là không thể nào.
“Hạ Thiên Tường, anh có ý gì? Anh cưỡng hôn tôi còn muốn tôi chịu trách nhiệm à?”
“Không phải cưỡng hôn.” Đó là một nụ hôn đến rất tự nhiên, sao mà khó nghe như Tô Nhược Hân nói được.
Chỉ là kiềm lòng không đậu, chứ đâu phải cưỡng hôn.
“Sao lại không phải cưỡng hôn, Hạ Thiên Tường, anh nên thay đổi cái tính không vui là hôn đó đi.’
“Không thay đổi.” Chỉ là câu này Hạ Thiên Tường chỉ nói thầm chứ không nói thành lời.
Anh lên mạng tìm kiếm rồi, ai cũng nói rằng phụ nữ nói không là có.
Cho nên anh mới hôn cô.
Nói chuyện một hồi, tiểu long bao đã hấp xong.
Mười lăm phút trôi qua, Hạ Thiên Tường mở nắp nồi ra, Tô Nhược Hân hít một hơi, hai mắt đều sáng lên.
Hạ Thiên Tường lắc đầu bất đắc dĩ, bưng lồng hấp đi đến phòng ăn: “Nào, em ăn trước đi.”
“Tôi có thể ăn trước à?”
“Ừm.” Nơi này không có người ngoài, chỉ có anh và cô, cô muốn làm sao thì làm; “Ăn đi.”
Tiểu long bao nóng hầm hập được đặt trên bàn ăn, Tô Nhược Hân bị nó hấp dẫn.
Cô bưng nước chấm Hạ Thiên Tường pha lên bắt đâu ăn.
Dù hương vì không giống cái cô ăn được ở nhà họ Hạ lúc trước, nhưng cũng không thua kém là bao, rất ngon.
Sau đó, đồ ăn mà anh đã hứa với cô trước đó cũng lần lượt được bưng lên.
Dù sao cũng chỉ là hâm nóng mà thôi, công việc không có độ khó như thế, Hạ Thiên Tường không cần học cũng biết.
Tô Nhược Hân ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/358918/chuong-209.html