CHƯƠNG 184 
 Quả nhiên, cô vừa nói như vậy, cậu bé kia đã nói: “Chị là chị Tô phải không?” 
 “Đúng rồi.” 
 “Vậy chị chờ em, em lập tức đi mở cửa.” 
 Cậu nhóc cúp điện thoại, hẳn là đi mở cửa. 
 Tô Nhược Hân kiên nhẫn chờ đợi, thoáng chốc đã nghe thấy tiếng chạy bộ của trẻ nhỏ từ trong cửa truyền ra. 
 Ngay sau đó, cửa phòng mở ra. 
 Trong cửa là một cậu nhóc đang kiễng chân mở cửa, vừa nhìn đã thấy đáng yêu không chịu được. 
 Là dáng vẻ cô thích. 
 Tô Nhược Hân khẽ khom người bế cậu nhóc lên, sau đó tiện tay muốn đóng cửa. 
 Không ngờ, cửa còn chưa đóng thì đã có một người bên ngoài chen vào. 
 Vừa nhìn thấy Tô Nhược Hân đã lạnh lùng nói: “Cô chính là cô gái vừa nhìn đã biết Yên thường xuyên nôn ra máu?” 
 “Ừ, là tôi, tôi đến khám cho chị ấy.” Tô Nhược Hân nhìn người đàn ông xông vào, nhìn anh ta, lại nhìn cậu nhóc, chẳng lẽ đây là người đàn ông của Chúc Yên , là ba của cậu nhóc? 
 Nhưng cô cũng không muốn nhúng tay vào chuyện nhà của người khác, cô chỉ muốn cứu Chúc Yên thôi. 
 “Không được, cô còn quá trẻ, hơn nữa còn mặc đồng phục cấp ba, vừa nhìn đã biết là không hiểu y thuật, nếu không phải cô, bây giờ Chúc Yên sẽ không hôn mê bất tỉnh.” Người đàn ông nói xong thì vượt qua Tô Nhược Hân đi vào trong phòng. 
Gian phòng vô cùng cũ nát, không có phòng khách, kết cấu một phòng một bếp một nhà vệ sinh, đây chỉ là phòng thuê, cho nên cái gì cũng rất đơn sơ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/358893/chuong-184.html