Chương 140 
 Nếu mẹ nói chuyện với cô như vậy, trong lòng cô đã sớm nở hoa tưng bừng rồi. 
 “Sau này sẽ dịu dàng.” Hạ Thiên Tường thấp giọng, trả lời một tiếng. 
 Hồi lâu sau, Tô Nhược Hân mới phản ứng kịp, người đàn ông này đang trả lời ý kiến của cô. 
 Xem ra, Hạ Thiên Tường cũng không lạnh lùng, khó gần như trong truyền thuyết. 
 Rõ ràng là một người đàn ông ngoài lạnh trong nóng, nếu không tối qua cũng sẽ không đích thân đến giải cứu cô. 
 Cô đi theo sau anh giống như cái đuôi nhỏ. Đợi đến khi lên xe, Tô Nhược Hân không đợi được, hỏi: “Lát nữa đến trường, anh nhất định phải nói với hiệu trưởng Thạch một tiếng, không được để cảnh sát vào trường dẫn tôi đi.” 
 Nói xong lại cảm thấy như vậy vẫn chưa đủ, cô ngừng một lát rồi nói tiếp: “Ở những nơi khác cũng không được dẫn tôi đi. Tôi không phạm pháp, tôi không muốn gặp cảnh sát.” 
 “Ha ha, sợ như vậy sao?” Xe Bugatti chậm rãi rời khỏi cổng biệt thự, Hạ Thiên Tường cũng cười nhẹ. 
 Tiếng cười khẽ của anh khiến Tô Nhược Hân sửng sốt. Cô ngẩng đầu lên nhìn, khóe môi Hạ Thiên Tường quả nhiên vẫn thấp thoáng ý cười nhàn nhạt, khiến cô đột nhiên ngây người. 
 Người đàn ông này cười lên trông thật đẹp, đẹp đến nỗi làm cô không nỡ chớp mắt. 
 “Đẹp à?” Thấy cô không trả lời, yên lặng ngây ngốc ngồi đó, Hạ Thiên Tường không nhịn được hỏi. 
“Ừm, đẹp lắm, Hạ Thiên Tường, sau này anh phải cười thường xuyên hơn. Khi anh cười, đẹp hơn nhiều so với lúc lạnh lùng.” Thưởng thức
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/358849/chuong-140.html