“Anh Tường rất đẹp trai.”
“Anh Tường, yêu rồi sao?”
“Anh Tường, bị cái gì nhập vào hả?”
“Móa, xảy ra chuyện gì đây?”
“Thiên Tường, có phải điện thoại di động của anh bị trộm rồi hay không?”
…
Lướt xem chuỗi dài bình luận, Tô Nhược Hân bật cười thành tiếng: “Hạ Thiên Tường, bình thường đã quen nhìn anh nghiêm túc, giờ đột nhiên đăng ảnh tự sướng, thoáng cái bài đăng của anh hot rồi.”
“Tự… tự sướng?” Hạ Thiên Tường đang lái xe liếc nhìn Tô Nhược Hân đang bật cười, cảm thấy không xong rồi.
Tự sướng thì được, nhưng hành vi tự sướng xong đăng lên dòng thời gian thế này, anh thật sự không dám tưởng tượng.
Nhưng, Tô Nhược Hân còn chưa trả lời, điện thoại di động trong tay đã reo lên.
“Hạ Thiên Tường, là số của Phương Tấn, muốn nghe không?” Tô Nhược Hân nhìn màn hình hiển thị, nín cười hỏi.
“Em nghe đi.” Nghe thấy là Phương Tấn, đã là người một nhà, Tô Nhược Hân nhận cũng như nhau.
Tô Nhược Hân không hề khách khí, lập tức ấn nút trả lời.
Phương Tấn bên kia lập tức lên tiếng: “Cô là ai? Tôi biết là cô nhặt được chiếc điện thoại di động này, tôi mua lại với giá bảy mươi triệu, được chứ?”
Tô Nhược Hân giơ tay che miệng, cô cảm thấy nếu cô không che, chắc chắn sẽ cười sặc.
“ba trămtriệu?” Bên kia, Phương Tấn mãi không nhận được câu trả lời thì sốt ruột lên giá.
Dù gì thì đây cũng là điện thoại di động của Hạ Thiên Tường, bên trong đều là thông tin cá nhân của anh, thế nào cũng không thể để rơi vào trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/358786/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.