“Là như vậy à?” Hạ Thiên Tường dịu dàng hỏi Tô Nhược Hân, hoàn toàn khác với giọng ra lệnh đánh người vả miệng trước đó.
Hạ Nhất và Hạ Nhị đang tát người nghe thấy mà khoé miệng giật giật, đây có còn là cậu Hạ luôn lạnh lùng của họ không?
Hơi sến đấy.
Xem ra, cậu Hạ rung động trong truyền thuyết là thật.
Không sai chút nào.
Mà đối tượng cậu Hạ rung động chính là Tô Nhược Hân bên cạnh anh.
“Ừm.” Tô Nhược Hân gật đầu, cô vẫn luôn là một gái trung thực, cô không nói dối, và cô cũng không thèm nói dối.
“Đánh vào đâu?” Giọng Hạ Thiên Tường vẫn dịu dàng, đồng thời ánh mắt anh lại kiểm tra khắp thân thể Tô Nhược Hân.
Trong ánh mắt toàn là vẻ lo lắng.
Dường như nếu để anh kiểm tra ra Tô Nhược Hân bị thương ở nơi nào thì anh sẽ băm vằm đối phương thành tám mảnh vậy.
“Bụng.”
“Mấy cái?”
“Năm sáu cái gì đó.”
“Dừng.” Hạ Thiên Tường nghe câu trả lời của Tô Nhược Hân xong thì cho ngừng màn biểu diễn vả mặt lại.
Giọng nói hơi nhàm chán.
Vẫn phải thêm chút bầu không khí mới được.
Tô Thanh Hà thở phào nhẹ nhõm, khen ngợi Tô Kim Như, nếu Tô Kim Như không khai mẹ ra thì hai chị em họ và ba vẫn sẽ tiếp tục bị vả mặt.
Ánh mắt Hạ Thiên Tường rơi vào mặt Trần Ngọc Thuý: “Tháo băng dính trên miệng bà ta xuống.”
Người đàn ông mặc đồ đen đưa tay tháo băng dính xuống.
Trần Ngọc Thuý lập tức nổi đoá: “Tô Kim Như, con có phải con gái ruột của mẹ không hả? Con
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/358777/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.