Dụng cụ ăn uống cũng mới toàn bộ.
Nhìn rất sạch sẽ, rất thèm ăn.
Gọi xong canh tê cay, Tô Nhược Hân lại gọi một phần mì thịt bò.
Gọi thức ăn dựa vào thẻ học sinh.
Người ngoài trường muốn trà trộn vào ăn chùa cũng không thể.
Hơn nữa, mỗi quầy đều treo bảng: Tiết kiệm là vinh quang, lãng phí thật xấu xí.
Nhìn nhà ăn sạch sẽ mới mẻ như vậy, khẩu vị Tô Nhược Hân tăng cao, thoải mái ăn.
Người trong nhà ăn xếp hàng dài, lúc ăn đến một nửa, loa nhà ăn vang lên.
“Các bạn học, cuối tuần vui vẻ, cảm ơn các bạn đã đến, hôm nay là ngày nhà ăn trung học Khải Mỹ lại mở cửa, để cảm ơn tất cả các bạn, bữa cơm này hoàn toàn miễn phí, muốn ăn gì thì ăn nấy, chỉ cần không lãng phí là được…”
“Thầy ơi, thầy là nói sau này thu phí thế nào đi ạ, ngon như vậy, có phải rất đắt không?” Có người dẫn đầu hỏi.
“Sẽ không, tôi đưa ra vài ví dụ, nếu mọi người cảm thấy đắt, thì ra ngoài ăn, chúng tôi tuyệt đối không ngăn cản, nhưng nếu mọi người cảm thấy rẻ mà còn ra ngoài ăn, vậy chính là đồ ngốc rồi.”
Đám người cười ồ: “Vẫn là ví dụ nói giá tiền đi ạ.”
“Mì thịt bò tô nhỏ 15 ngàn, tô vừa 21 ngàn, tô lớn 24 ngàn, canh tê cay 21 ngàn nửa ký, rau xào chay 6 ngàn, thức ăn mặn 12 ngàn…”
Nhà ăn chợt im ắng, ai nấy đều nghiêm túc dựng tai nghe báo giá.
Sau đó lại cúi đầu nhìn thức ăn trên bàn ăn của mình, hồi tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/358769/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.