“Dì sắp tiểu tiện đúng chứ, sau khi tiểu tiện hông sẽ không đau nữa.” Tô Nhược Hân lấy túi vệ sinh một lần chuyên dụng cho nữ trong ngăn kéo xe, đưa cho Tăng Hiểu Khê.
Tăng Hiểu Khê nhìn Tô Nhược Hân một cái, mọi người đều là phụ nữ, cũng không có gì không tiện, bèn bắt đầu.
Tô Nhược Hân thấy bà đã chuẩn bị xong, đột nhiên nhấc tay, nhanh chóng ấn hai cái vào huyệt tam âm giao và huyệt quan nguyên của Tăng Hiểu Khê, sau đó thu tay lại.
“A…” Tăng Hiểu Khê kinh ngạc hét lên một tiếng, như vô cùng đau đớn, lập tức cảm thấy có thứ gì đó theo dịch tiểu bài tiết ra ngoài.
Tiếng gọi này của bà kinh động đến Cận Hồng Huy bên ngoài: “Sao vậy?”
Nhưng ông vừa muốn bước tới mở cửa xe, đã bị Hạ Thiên Tường kéo lại: “Bà Cận xảy ra bất kỳ chuyện gì tôi cũng chịu trách nhiệm.”
Dù sao ở chỗ Hạ Thiên Tường anh, Tô Nhược Hân làm gì cũng đúng.
Đối diện với ánh mắt lạnh lẽo của Hạ Thiên Tường, Cận Hồng Huy lại bất giác thu tay lại.
Lúc ông căng thẳng đi lại như kiến bò trên chảo nóng, khoang xe truyền tới giọng nói kinh hỉ của Tăng Hiểu Khê: “A, không đau nữa rồi, không đau chút nào.”
“Dì Tăng, bệnh của dì đã khỏi rồi.”
“Khỏi rồi? Cháu nói thật sao?” Tăng Hiểu Khê hoàn toàn không tin.
Vừa rồi còn đau chết đi sống lại, bây giờ nói khỏi liền khỏi sao? Quá thần kỳ đi.
“Vâng, là thật.” Tô Nhược Hân cười, rất thích Tăng Hiểu Khê, thật tình, có gì nói nấy, không vòng vo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/358758/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.