Chương 1357
Chỉ cần bà ta còn nhớ thì bà ta sẽ không dám gặp Hạ Thiên Hương.
Giống như lúc này vậy, tiếng Hạ Thiên Hương ở ngoài kia rõ mồn một như thế vậy mà bà ta lại không dám đi ra gặp con.
Bà ta thật sự không dám.
Nghĩ đến đây, khuôn mặt Lục Diễm Chỉ giàn giụa nước mắt. Bà ta bất chấp tất cả, thình lình quỳ xuống trước mặt Tô Nhược Hân…
Tô Nhược Hân đang quan sát con sâu độc trong cái bình nhỏ trên tay thì bỗng cảm nhận được có một làn gió vút qua, bấy giờ cô mới phát hiện Lục Diễm Chi đang quỳ với mình, vội vàng nắm lấy tay bà ta. Từ lúc con sâu độc bị hút ra, Tô Nhược Hân đã biết tất cả những chuyện Lục Diễm Chỉ đã gây ra với mình gần đây là do bà ta bị sâu khống chế. Cô không còn trách Lục Diễm Chi nữa, thêm việc bà †a là mẹ của Hạ Thiên Tường, sao cô có thể để Lục Diễm Chỉ quỳ với cô được? “Chủ tịch Lục, bà đừng làm vậy.”
“Không, tôi phải làm! Nếu cô không thôi miên cho tôi, tôi sẽ quỳ mãi như này!” Nói rồi Lục Diễm Chi muốn giãy khỏi tay Tô Nhược Hân ra để quỳ tiếp.
Tô Nhược Hân dở khóc dở cười: “Chủ tịch Lục, tôi có nói không thôi miên cho bà bao giờ đâu?”
Lục Diễm Chỉ ngẩn ra: “Cô vừa lắc đầu mà, chẳng lẽ không phải…”
Thế Tô Nhược Hân mới biết Lục Diễm Chi đã hiểu lầm mình, cô ngượng ngùng cười: “Ban nấy tôi lắc đầu nghĩa là bây giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/3563202/chuong-1352.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.