Chương 1352 
 “Còn mấy phút nữa, nhanh thôi, sắp xong rồi.” 
 Đây là câu trả lời của Tô Nhược Hân song lần nào cũng là câu đó, vậy mà từ “nhanh” ấy rơi vào trong †ai Lục Diễm Chỉ lại trở thành âm thanh dễ nghe nhất. 
 Bởi vì đối với bà ta mà nói đây chính là hy vọng. 
 “Nhanh là bao lâu?” 
 “Mấy phút.” 
 Lúc nói chuyện, bình nhỏ trong tay Tô Nhược Hân đã tới sát đầu Lục Diễm Chi, gần đến mức chỉ còn 3 cm khoảng cách. 
 Bời vì cách rất gần, mùi hương lạ mà bình thủy tỉnh tản ra xộc thẳng về phía Lục Diễm Chị, ít nhiều cũng phân tán sự chú ý của bà ta khỏi cơn đau đầu như búa bổ. 
 Hạ Tam vẫn giữ lấy đầu Lục Diễm Chỉ, động đậy chút xíu cũng không được phép. 
 Bỗng nhiên anh ta phát hiện trên da đầu của Lục Diễm Chi có một vạch nhỏ đang chậm rãi chuyển động. 
 Đúng vậy, y như là có một con trùng nhỏ đang bò trên đầu vậy. 
 Chẳng qua vị trí nó bò không phải là trên tóc hay trên da đầu mà là trong da đầu. 
 Từ từ từng chút một bò về phía bình nhỏ trong tay Tô Nhược Hân. 
 Hạ Tam kinh ngạc nhìn cảnh tượng phát sinh trước mặt, nếu không phải là tận mắt chứng kiến, anh ta tuyệt đối sẽ không tin Tô Nhược Hân thật sự có thể hút được vật ra. 
 Nhưng bây giờ cho dù vật đó chưa ra ngoài thì anh ta cũng tin. 
“A…a…” Chỉ thấy tốc độ di chuyển của vật kia càng lúc càng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/3562847/chuong-1347.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.