Chương 1301
“Chắc chắn, tôi không nhìn thấy người trong xe, không thấy một ai nhưng tôi cảm giác được bên trong có một đứa bé vẫn còn thở. Anh nói cho tôi biết có phải trong số những người bị kéo vào có một đứa trẻ không?”
“Có, có, bác sĩ Tô mau vào đi.” Nhân viên càng nghe mắt càng sáng, anh ta không ngờ mình có thể bắt gặp bác sĩ Tô, anh ta quá may mắn rồi.
Tô Nhược Hân gật đầu: “Cảm ơn.” Cô vào cùng Hạ Thiên Tường ngay không chút nghĩ ngợi.
“Bác sĩ Tô, chút nữa đi ra nhớ khám chân cho tôi đó.” Nhân viên nhắc lại lần nữa. Quyết không thể bỏ lỡ Tô Nhược Hân, nghe nói bác sĩ Tô có tài chữa bệnh giỏi nhất trong ba bác sĩ khám bệnh, hai bác sĩ già còn lại hoàn toàn không thể sánh bằng.
“Được, anh chờ tôi đi ra nhé.” Tô Nhược Hân vừa chạy chậm vừa đáp.
Gô rất biết ơn vì anh ta đã cho cô vào nên hứa là điều chắc chắn rồi.
Tô Nhược Hân và Hạ Thiên Tường chạy rất nhanh, trong nháy mắt đã đến khu vực làm việc. Tô Nhược Hân vén rèm lên lách người đi vào.
Quả nhiên, có một đứa bé đang nằm trên thớt.
Trước đó cô chỉ biết là một đứa trẻ chứ không chắc là nam hay nữ. Giờ phút này tiếp xúc gần hơn, không ngờ là một cô bé, lại còn là một bé gái xinh xắn hệt một cô công chúa nhỏ.
Tiếng cồng chiêng vang lên.
Nghỉ thức bắt đầu.
Một người đang trông chừng cạnh cô bé cầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/3545720/chuong-1296.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.