Chương 1299
Điều đó quá độc ác.
Chữ “thì” đầy chần chờ ấy đã chứng minh người nhân viên này có tình người, chứng minh anh ta sẽ đi cứu người.
Chẳng qua, bên cạnh sự lưỡng lự, anh ta vẫn không thay đổi suy nghĩ rằng người được chở vào chắc chắn đã chết rồi.
Biết nhân viên này không phải người xấu, Tô Nhược Hân điềm đạm cười: “Anh xem, nếu là anh, anh cũng không thể thấy chết mà không cứu mà.
Cái này gọi là lòng hướng thiện, anh là một người hiền lành đấy.”
Thoáng chốc, Tô Nhược Hân hết lời tâng bốc nhân viên.
Hết cách rồi, cô muốn đi vào cứu đứa bé kia với Hạ Thiên Tường nên để cứu nó, muốn cô nói gì cô cũng chịu, miễn là cứu sống được đứa bé.
Được Tô Nhược Hân khen, nhân viên kia ngượng ngùng gãi đầu: “Người ở đây theo Phật nên đương nhiên đều hướng thiện rồi.”
Thấy nhân viên này đã buông lỏng cảnh giác, Tô Nhược Hân lại hỏi: ‘Gần đây anh có nghe nói ở thị trấn có một bác sĩ Tô không?”
“Có, cô cũng biết bác sĩ Tô sao? Tiếc là gân đây ngày nào tôi cũng phải đi làm, khi nào đến phiên tôi nghỉ tôi cũng phải lên thị trấn nhờ cô ấy khám bệnh mới được. Nghe nói cô ấy chữa bệnh giỏi lắm, nhưng bây giờ rất khó để được cô ấy xem bệnh, toàn là hai ông bác sĩ già còn lại phụ trách khám bệnh cả.” Nhân viên vừa nghe Tô Nhược Hân nhắc tới bác sĩ Tô thì ánh mắt anh ta đầy kính nể.
Trong cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/3545718/chuong-1294.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.