Chương 1290
“Tôi đang nói chuyện với con trai tôi chứ không phải nói chuyện với cô. Cô bớt xen mồm vào đi. Nếu không có tin tôi vả nát miệng cô để từ nay về sau cô câm luôn không hả?”
“Ồ, bệnh của chủ tịch Lục đúng là không nhẹ. Rõ ràng đã là đường chết rồi mà còn muốn làm thiêu thân lao đầu vào lửa. Đúng là tự làm bậy không thể sống.”
“Cô mới là người tự làm bậy không thể sống ấy.
Mau nhổ hết kim bạc trên người tôi xuống mau.”
“Bà chắc chứ?” Tô Nhược Hân mỉm cười nhìn Lục Diễm Chi. Nhưng nụ cười này lại khiến da đầu Lục Diễm Chỉ run lên, cứ như nếu Tô Nhược Hân rút kim thật thì bà ta sẽ rất thảm vậy.
“Tôi chắc, mau nhổ hết xuống cho tôi.” Lục Diễm Chi giãy dụa nhưng làm sao cũng không tránh được khỏi sự kiềm chế của Hạ Thiên Tường.
Anh nghe theo lệnh của Tô Nhược Hân.
Nếu là người khác thì còn lâu anh mới để ý.
Nhưng Tô Nhược Hân lại khác những người khác.
Nếu cô gái nhà anh muốn làm thế thì chắc chắn là có lý lẽ của cô.
“Thế này nhé, sau khi tôi rút kim ra dù bà có hối hận cũng sẽ vô dụng thôi. Tôi sẽ không châm lại cho bà thêm lần nữa đâu. Hỏi lại lần nữa nhé, chủ tịch Lục, bà chắc chắn muốn tôi rút kim bạc ra à?”
“Chắc, mau rút đi.” Lục Diễm Chỉ kiêm trì thúc giục Tô Nhược Hân.
Tô Nhược Hân gật đầu: “Thế tôi rút nhé. Chủ tịch Lục đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/3544706/chuong-1285.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.