Chương 1286
Chỉ là cô vẫn chưa hoàn toàn chắc chắn.
Bây giờ cô rất muốn có viên ngọc của Hạ Thiên Tường ở đây.
Khi cầm viên ngọc kia, có lẽ cô sẽ có thể cảm nhận được tình huống trên người Lục Diễm Chỉ.
Nhưng lúc này cô không lấy được ngọc của Hạ Thiên Tường nữa.
Cho nên cô chỉ có thể dựa vào phán đoán chủ quan để nhìn nhận tình huống của Lục Diễm Chi thôi.
Như vậy sẽ khó tránh khỏi sự bất công.
“Em nói gì cơ? Mẹ anh bị người khác khống chế ư?” Hạ Thiên Tường nghe thấy lời của Tô Nhược Hân thì nhíu mày.
Đầu tiên là Hạ Thiên Hương, bây giờ là Lục Diễm Chi, mà Lục Diễm Chỉ lại còn có thể đi ra khỏi căn biệt thự lưng chừng núi kia. Hoặc là tất cả mọi chuyện đều không phải trùng hợp.
“Đúng thế, lúc bà ta gây ra chuyện kia, ánh mắt đó có gì đó không đúng lắm”
“Em… Sao em biết được?” Hạ Thiên Tường ngẩn ra. Dù sao thì cái thứ như ánh mắt nếu không phải tận mắt nhìn thấy thì rất khó mà cảm nhận được.
Đúng vậy, cho dù Liêu Diên và Hạ Thiên Hương đã từng miêu tả cho Tô Nhược Hân nghe, cô vẫn không thể nào đoán ra được điều gì từ lời nói của người khác.
“Thiên Tường, việc thôi miên cho Thiên Hương đã thành công. Nhưng những ký ức mà cô ấy không muốn nhớ tới lại tràn vào đầu em cả.” Tô Nhược Hân chần chừ một chút rồi vẫn nói ra.
“Em… Em nói cái gì? Là trường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/3544135/chuong-1281.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.