Chương 1213
Món nào cũng ngon, mùi vị như trong ký ức.
Vì vậy, sau khi Hạ Thiên Tường quay lại, câu đầu tiên cô hỏi là: “Anh đưa đầu bếp đến?”
Ừm, chắc hẳn còn mang cả nguyên liệu nấu ăn nữa, cái này không cần hỏi cũng đoán được.
Bởi vì rõ ràng ẩm thực và văn hóa ở nơi này hoàn toàn khác biệt so với nội địa, tuyệt đối không có khả năng mua được những nguyên liệu nấu ăn này.
“Ừ, còn nửa tháng nữa là em khai giảng, trong vòng nửa tháng này em có thể ăn chơi tới bến.” Hạ Thiên Tường khẽ nhéo chóp mũi của Tô Nhược Hân đang vùi đầu ăn uống.
Dáng vẻ khi ăn của cô gái nhỏ tuy hơi hoang dại, không có chút ưu nhã thục nữ gì cả nhưng anh rất thích tướng ăn của cô.
Mắt Tô Nhược Hân lập tức sáng lên: “Nửa tháng này anh ở cạnh em à?” Nếu không… Vì sao anh đột nhiên nhắc đến điều đó.
Nhớ đến kỉ niệm ấm áp và ngọt ngào khi anh và cô đến khu du lịch Thác Lớn, hai mắt Tô Nhược Hân lấp lánh ánh sao.
“Tạm thời là thế” Mấy ngày gần đây, anh có thể sắp xếp để trống lịch trình, thế nhưng thời gian cả nửa tháng thì anh không nói trước được.
Anh có thể ở bên cô bao lâu thì hay bấy lâu.
Mỗi ngày anh đều ép buộc bản thân dành một khoảng thời gian ra.
Mắt Tô Nhược Hân càng sáng hơn.
Cô trực tiếp để bát đũa xuống rồi đứng dậy, xông về phía Hạ Thiên Tường. Tiếp đó,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/3513775/chuong-1208.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.