Chương 889
Đứng sau lưng anh, cô cũng cảm nhận được chân của mình đang run lên.
Sợ độ cao.
Cô sợ độ cao.
Hoặc có thể con người đứng trên cây cầu gấy có độ cao như thế, cũng không thể không sợ độ cao được.
Bởi lẽ, dòng nước bên dưới cây cầu gãy đang cuồn cuộn, chảy rất xiết.
Nhìn xuống dưới, cứ như con người đang trôi theo dòng nước vậy.
Sẽ khiến người ta có một loại ảo giác, mình sẽ rơi xuống dòng nước.
“Không… không còn bom thật chứ?” Tô Nhược Hân cúi đầu nhìn Hạ Thiên Tường đang lướt nhanh mười ngón tay trên điện thoại.
Tuy tối hôm qua cô có học được cách xâm nhập vào hệ thống camera từ anh, nhưng thật ra cô vẫn còn là một kẻ gà mờ trong cái ngành này.
Là một tấm chiếu mới không thể mới hơn, thậm chí cô còn không hiểu được code anh đang gõ.
Nhưng, lúc gõ code anh vẫn có thể chú tâm trả lời câu hỏi của cô: “Anh đã điều tra rồi, không có.”
Câu nói này của anh khiến Tô Nhược Hân nhữũn như cọng bún, sau đó cô ngồi phía sau Hạ Thiên Tường, ở bên cạnh anh là được rồi, cô không lên tiếng nữa.
Anh nói không còn bom, cô mới yên tâm được.
Xe cảnh sát.
Xe cứu thương.
Xe phòng cháy chữa cháy.
Lọt vào trong tai.
Dường như cách cô rất gần, nhưng lại như rất xa.
Hạ Thiên Tường vẫn đang gõ code trên bàn phím điện thoại.
Tốc độ của anh rất nhanh, nhanh đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/3350739/chuong-885.html