Bát trong tay Tô Nhược Hân còn chưa để xuống, Hạ Thiên Vy và Hạ Thiên Thảo đã xông tới. 
“Tô Nhược Hân, bà nội vẫn như thế, không hề khởi sắc tí nào, cô mau dập đầu cho tôi.” 
“Không đúng, phải dập đầu tôi trước, là tôi đề nghị dập đầu trước tôi trước.” Hạ Thiên Thảo chặn ở trước mặt Hạ Thiên Vy. 
“Tạo nghiệp, tạo nghiệp.” Bà cụ uống ít canh đã thoải mái hơn một chút, nhíu mày lẩm bẩm. 
Hạ Thiên Thảo nghe thấy lời của bà cụ, mở miệng: “Bà nội, người tạo nghiệp là Tô Nhược Hân này, bà thật sự không nên uống canh của cô ta, bây giờ có phải không thoải mái không ạ?” 
“Chắc chắn là không thoải mái rồi, uống canh nấu từ vỏ chuối gì đó, có thể thoải mái sao, Tô Nhược Hân, mau quỳ xuống trước chúng tôi, sau đó dập đầu mỗi người một cái trước chúng tôi đi.” 
“Không đúng, phải dập ba cái.” Hạ Thiên Thảo kéo Hạ Thiên Vy, cô ta muốn ba cái, không muốn một cái. 
Càng nhiều càng tốt. 
“Hay là mỗi người chúng tôi dập đầu ba cái đi.” Hạ Thiên Chiếu cũng tới góp náo nhiệt, coi như là người đàn ông đầu tiên của nhà họ Hạ xen vào. 
“Tôi đồng ý.” 
“Tôi cũng đồng ý.” 
Người cùng thế hệ lập tức đáp lại, đều muốn giẫm Tô Nhược Hân dưới chân. 
Những người bình thường bị Hạ Thiên Tường chèn ép hơn cả bã này, lúc này chính là nhìn Tô Nhược Hân không thuận mắt. 
Tô Nhược Hân đều không quan tâm, luôn khuỵu xuống ở bên cạnh bà cụ xem phản ứng của bà cụ. 
Lúc này cuối cùng cũng đứng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/277454/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.