CHƯƠNG 303
Tiêu Tuấn Vỹ cười hì hì: “Trùng hợp gặp được, cho nên đến chào anh tư và chị tư một tiếng, chào anh tư, chào chị tư.”
Tô Nhược Hân vốn còn đang dỗ Chúc Hứa, cậu bé vừa bị dọa sợ, cho rằng bản thân vừa làm sai chuyện, còn đang khóc thút thít, mũi cũng đỏ ửng lên, sau đó chợt nghe thấy một tiếng chị tư, cô khó hiểu ngẩng đầu nhìn Tiêu Tuấn Vỹ.
Cô không quen người này.
Không hề quen biết.
Chưa từng gặp.
Cho nên có lẽ anh ta chào chị tư có lẽ là chào người khác.
Nghĩ thế, Tô Nhược Hân tiếp tục cúi đầu dỗ Chúc Hứa: “Đừng khóc nữa, lau mũi nào, nếu còn khóc sẽ trở nên xấu xí đấy.”
Chúc Hứa thút thít: “Dì không giận Hứa Hứa sao?”
“Không giận.”
“Vậy chú Hạ thì sao?” Nói xong, Chúc Hứa sợ hãi nhìn Hạ Thiên Tường.
Từ khi Tô Nhược Hân để Chúc Hứa ở bên cạnh mình, đây là lần đầu tiên cậu bé sợ hãi như thế, cô không khỏi thấy đau lòng.
“Không đâu, chú Hạ cũng không giận cháu, Hứa Hứa không làm sai chuyện gì cả, dì và chú Hạ đều không tức giận.”
“Vậy không phải dì và chú Hạ đánh nhau vì cháu à?” Chúc Hứa dùng bàn tay nhỏ bé lau đi nước mắt, căng thẳng nhìn Tô Nhược Hân, sau đó lại nhìn Hạ Thiên Tường.
Hạ Thiên Tường chỉ đành tạm thời bỏ qua cho Tiêu Tuấn Vỹ, anh chỉ hơi thích hình ảnh Tô Nhược Hân làm ầm ĩ thôi, không ngờ lại vì nuông chiều cô mà khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/2334354/chuong-303.html