CHƯƠNG 312
Anh đã bảo chị Chiêm đến để chăm sóc cho Chúc Hứa rồi, nếu anh còn ở lại thì cũng không có phòng mà ngủ.
Anh cũng không thể ngủ ở phòng cô được, dù gì cũng có thêm chị Chiêm, anh không cần mặt mũi nhưng cô cần.
Mở khóa vân tay xong và nhẹ nhàng mở cửa bước vào, trong nhà rất yên tĩnh.
Cô thò đầu vào nhìn, chỗ trong phòng khách vốn có rất nhiều đồ chơi của Chúc Hứa lại rất sạch sẽ, nhưng trong góc thì có hai cái thùng.
Chúc Hứa không có trong phòng khách, vậy là thằng bé đã ngủ rồi.
Đi vào nhà rồi cô mới thấy Hạ Thiên Tường trên sofa.
Nhìn thấy anh rồi cô mới nhận ra anh đã ngủ.
Ngủ ngay trên chiếc sofa trong phòng khách.
Chiếc laptop để ở chế độ khóa vẫn đang được kê trên đôi chân dài ấy.
Có lẽ anh đã ngủ được một lúc.
Tô Nhược Hân cảm nhận nhiệt độ trong phòng khách, điều hòa bật hơi thấp nên thấy hơi lạnh.
Cô xoay người đi vào cái phòng trống tối qua và cầm một cái chăn ra cẩn thận đắp cho anh xong mới về phòng mình, nhưng chị Chiêm cũng không có ở đây.
Đi qua phòng của Chúc Hứa vẫn không thấy chị Chiêm.
Xem ra là Hạ Thiên Tường ở cùng Chúc Hứa cả một đêm.
Tô Nhược Hân thấy hơi áy náy. Vì cô phải chăm sóc Chúc Hứa mà một Tổng giám đốc bận rộn như anh phải dành hết thời gian ở chỗ cô.
Tắm xong, Hạ Thiên Tường vẫn đang ngủ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/2334336/chuong-312.html