CHƯƠNG 320
Chị Chiêm xách nguyên liệu nấu ăn trong tay.
Trong tay Phương Tấn xách một túi đựng đầy thuốc.
“Cô Tô, thuốc đã sắc xong rồi, tổng cộng có mười thang, mỗi ngày hai thang, dùng đủ cho mười ngày.”
“Cảm ơn anh rất nhiều.” Tô Nhược Hân nhận lấy, sau đó chị Chiêm cũng đi vào.
Nhận xong thuốc, Tô Nhược Hân chuẩn bị đóng cửa lại.
Thấy cửa sắp đóng, Phương Tấn hơi phiền muộn: “Cô Tô, thuốc này cô sắc cho ai thế? Có cần tôi mang đi giúp cô không?” Giục anh sáng ngày ra phải mang thuốc đến, chắc chắn là phải uống vào buổi sáng, cho nên Phương Tấn cũng giống như Hạ Thiên Tường, tò mò Tô Nhược Hân bốc thuốc này cho ai, mà lại dám phiền anh ta phải đích thân giám sát…
Tốt nhất đừng để anh ta biết người này là ai, nếu không người đó xong đời với anh ta.
“Không cần đâu, tôi đưa cho anh ấy là được rồi.”
“Ồ, thế… thế thì tốt.” Trong lòng có một bụng cơn tức, nhưng đối diện với gương mặt khẽ cười của Tô Nhược Hân, lại nhớ đến vẻ mặt trước nay chưa từng cười của Hạ Thiên Tường trước mặt mình, cuối cùng, Phương Tấn lại không dám nói gì…
Đành phải không bằng lòng rời đi.
Thế nhưng, anh ta mới đi được một bước, nghe thấy Tô Nhược Hân nói: “Khoan đã.”
“Cô Tô vẫn còn chuyện gì thế?” Cả đêm không ngủ nên lúc này Phương Tấn hận không thể chém chết Tô Nhược Hân.
Anh ta dựa vào cái gì mà phải làm mai thay cho người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/2334320/chuong-320.html