CHƯƠNG 339
Tô Nhược Hân lại cho một đòn lạnh lẽo: “Hạ Thiên Tường, chúng ta đều là người trưởng thành, có vài chuyện có thể đùa, vài chuyện thật sự không thể đùa nữa.”
“Ví dụ như…”
“Ví dụ như anh nói anh thích tôi, ví dụ như chuyện anh làm với tôi sáng nay, đều không được.” Tô Nhược Hân càng nói càng phẫn nộ.
Nhưng Hạ Thiên Tường nghe đến đó thì thả lỏng bản thân, trong cổ họng vẫn còn lưu lại chút vị đồ ăn vặt mới ăn. Vị đó đối với người khác thì bình thường tới mức không thể bình thường hơn, nhưng với anh lại đặc biệt, mới mẻ, nhớ mãi không quên.
Tô Nhược Hân sắp phải thi tốt nghiệp trung học, còn lo lắng về căn bệnh này của anh, rõ ràng trong lòng cô có anh.
Cho nên, anh vừa nghĩ vậy thì không tức giận nữa, trái lại mỉm cười nói: “Sáng sớm nay thế nào?”
“Anh…” Tô Nhược Hân quay đầu nhìn anh: “Anh biết rõ còn hỏi.”
“Tôi thật sự không nhớ rõ, chỉ nhớ uống thuốc, có chút cảm giác.” Anh rất muốn nói thêm một câu ‘Tiểu Hân, em thật tốt’, nhưng còn chưa nói ra khỏi miệng đã cảm thấy ấu trĩ, cuối cùng không nói nữa.
Lần này, Tô Nhược Hân trừng mắt nhìn anh, sau đó nghiêm túc nói: “Sau này, anh không được hôn tôi nữa, không được phép thật đấy. Nếu không, chờ sau này anh tìm được bạn gái, tôi sẽ không biết phải đối mặt với bạn gái anh thế nào. Lẽ nào anh định nói với cô ấy, anh có bệnh lạ thích hôn con gái?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/2334286/chuong-338.html