CHƯƠNG 348
“Yên tâm, tớ sẽ trở về nhanh thôi, sẽ tham gia.” Đưa Chúc Hứa đến trường xong vừa khéo có thể tham gia.
Chín giờ sáng, thời gian rất dư dả, kịp tham gia.
Chúc Hứa cúp máy, ngẩng đầu lên nhìn Hạ Thiên Tường: “Chú Hạ, cháu nói chuyện điện thoại với dì rồi, chú có thể cho mẹ nói chuyện với cháu không?”
“Được, nhưng chỉ có thể nói mấy câu thôi, mẹ rất bận, sau đó nhớ phải giữ bí mật đấy.” Hạ Thiên Tường cười khẽ véo nhẹ khuôn mặt nhỏ bé của Chúc Hứa.
“Vâng ạ.”
“Cũng không được nói với dì đâu.” Hạ Thiên Tường nghiêm túc nói.
“Vâng, Tiểu Hứa không nói, chỉ có Tiểu Hứa và chú Hạ biết thôi, ngoắc tay nào.” Chúc Hứa gật đầu, chỉ cần có thể nghe thấy giọng nói của mẹ, cái gì bé cũng đồng ý.
Hạ Thiên Tường sờ đầu bé, sau đó dùng điện thoại của mình gọi cho một số.
Chúc Hứa hưng phấn nói mấy câu, cậu bé thật sự nghe thấy giọng nói của “mẹ”.
Lúc Tô Nhược Hân đến thì thấy Chúc Hứa đang ngồi trên Bugatti cười híp mắt, giống như vừa nhặt được rất nhiều món đồ chơi vậy, đáy mắt chân mày đều tràn đầy ý cười không thể che giấu.
“Dì.” Thấy Tô Nhược Hân, Chúc Hứa ôm lấy cổ cô, thân mật như cô chính là mẹ bé vậy.
“Hôm nay phải ngoan đấy.”
“Dạ.”
“Không được đánh cãi nhau với các bạn nhỏ khác.”
“Cháu nhớ rồi.”
“Phải nhường nhịn các bạn, hoà khí sinh tài.”
“Biết rồi ạ.”
“Có chuyện gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/2334268/chuong-347.html