Chương 416
“Được rồi, mỗi ngày tôi sẽ gọi điện canh chừng anh ấy.” Khi Tô Nhược Hân nói vậy, trong đầu đều là biểu cảm Hạ Thiên Tường nhìn cô tối nay, và bộ dạng khi hút thuốc ngoài ban công của anh. Cô luôn cảm thấy mình hình như đã bỏ lỡ gì đó.
Nhưng lại không nghĩ ra.
Khi xuống tầng, Lục Diễm Chi đã trở về phòng. Dựa vào những lời cô nói với bà ta tối nay, quan hệ giữa cô và bà ta rất khó trở lại bình thường.
Xuống xe, trở về chung cư.
Tô Nhược Hân không có tinh thần.
Cảm thấy giống như mất đi thứ gì trong cuộc sống vậy.
Chị Chiêm nhìn thấy cô về, bèn nói: “Có muốn ăn khuya không?”
Tô Nhược Hân lắc đầu: “Tôi không đói.” Sau đó, chỉ vào phòng Hạ Thiên Tường, nói: “Muộn quá rồi, chị cũng nghỉ ngơi đi.”
Không ngờ, chị Chiêm lại nói: “Tôi đã quen về nhà mỗi tối rồi.”
“Muộn lắm rồi, không cần về nữa.” Tô Nhược Hân nhìn giờ, kiên trì giữ chị Chiêm ở lại.
Chị Chiêm liếc nhìn phòng của Hạ Thiên Tường, khẽ cười, nói: “Tôi đã đồng ý với cháu mình sẽ về, nếu cô Tô không muốn ăn khuya, thế thì tôi xin phép đi trước.”
Sau đó, chị ta cầm chiếc túi đã chuẩn bị xong từ trước lên, rời đi.
Chị Chiêm đi rồi, Chúc Hứa cũng ngủ sớm.
Tô Nhược Hân đột nhiên phát hiện, chung cư trống trải vô cùng lạnh lẽo.
Nhưng thật ra, mấy ngày cô ở đây trước khi thi đại học cũng yên tĩnh như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/2334132/chuong-415.html