CHƯƠNG 484
Nhưng Tăng Hiểu Khê quá nhiệt tình, chỉ muốn kéo cô đi xem phòng.
Cũng may khi cô đang đói đến mức bụng kêu ùng ục, thì nghe Tăng Hiểu Khê nói: “Hồng Huy, ông mau bưng đồ ăn ra đi, tôi và Tô Nhược Hân xem phòng xong sẽ xuống ăn cơm, con bé đói rồi.”
“Được.”
Tô Nhược Hân lập tức thấy ấm lòng.
Cả quá trình nhận ba mẹ nuôi còn chưa đến một giờ, nhưng cô có cảm giác như bản thân thật sự là con gái của Tăng Hiểu Khê và Cận Hồng Huy.
“Mẹ nuôi, mẹ đối xử tốt với con quá.” Đây là lời nói xuất phát từ đáy lòng cô.
“Cái mạng này của mẹ cũng là của con, hôm đó rất có thể mẹ đã đau đến chết trong xe rồi, không cần thuốc vẫn có thể chữa khỏi bệnh của mẹ, con ở trong lòng mẹ còn thân thiết hơn cả con gái nữa.”
Tăng Hiểu Khê kéo cô đến phòng ngủ cho khách trên tầng hai, nói là phòng cho khách, nhưng vừa mở cửa ra, Tô Nhược Hân đã sững sờ.
Đây là phòng ngủ cho khách à?
Rõ ràng là một phòng công chúa mà.
Phòng có màu hồng, giữa phòng ngủ rộng rãi có một cái giường tròn lớn, trên trần chỗ giường lớn có rèm vải màu hồng rủ xuống, nhẹ nhàng tung bay, trông rất đẹp.
Đồng thời còn có một thứ thu hút Tô Nhược Hân hơn chiếc giường.
Đó chính là hơn mười mấy con búp bê barbie và búp bê vải.
Tô Nhược Hân lập tức cầm lấy một con búp bê ôm vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/2333995/chuong-483.html