CHƯƠNG 522
“Mạc Tử Đơn, ông dài dòng quá. Ông không đồng ý thì thôi.” Tô Nhược Hân nổi giận, gọi thẳng tên họ của Mạc Tử Đơn.
Những gười khác vừa nghe Tô Nhược Hân gọi thẳng tên, lập tức thất thần trong chớp mắt, sau đó đồng loạt nhất trí nhìn về phía Mạc Tử Đơn.
Trong nhận thức của bọn họ, từ trước đến nay không ai dám gọi thẳng tên của thánh thủ Trung y Mạc Tử Đơn. Tô Nhược Hân gọi thẳng tên ông ta như vậy, có thể nói là rất bất kính. Bình thường, Mạc Tử Đơn chắc chắn sẽ nổi giận.
Nhưng lúc này Mạc Tử Đơn chẳng những không tức giận, trái lại còn mỉm cười bước tới: “Được, được, được, tiểu tổ tông, cô nói làm nhân viên điều dưỡng nhỏ thì làm nhân viên điều dưỡng nhỏ, chẳng qua tiền lương của cô sẽ tôi quyết định.”
Tô Nhược Hân nhấp một hớp nước trái cây, ngẩng đầu nhìn Mạc Tử Đơn: “Ông đừng nói cho tôi biết, ông định trả lương tôi ba mươi triệu đấy?”
Mạc Tử Đơn gãi đầu: “Cô nhóc Tô Nhược Hân à, sao cô đoán được vậy? Thật ra tôi vẫn đang do dự, tôi cảm thấy ba mươi triệu có hơi ít.”
Người khác nghe đến đó thì choáng váng rồi. Trả lương ba mươi triệu một tháng cho một nhân viên điều dưỡng trẻ tuổi, thế mà còn ít sao?
Như vậy là cao hơn tiền lương của mỗi bác sĩ ở đây rồi.
Sau đó, mỗi bác sĩ nhìn Tô Nhược Hân còn trẻ mình rất nhiều, tất cả đều hâm mộ, ghen tỵ.
Ba mươi triệu, bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-y-cua-cau-ha-la-hoc-sinh-cap-ba/2333921/chuong-520.html