Chương trước
Chương sau

Chương 2013
“Tôi có thể đấy, tôi có khả năng làm thế, hơn nữa còn có thể lý do để làm nữa kìa.
Ông có thể vì lợi ích cá nhân mà làm tổn thương người khác, ông khiến người nhà của cô gái kia đau khổ đến cỡ nào, ông lấy cái gì ra đền đây? Nếu như ông đã không thể bù đắp, vậy thì lấy mớ lợi ích ông có được ra để bù đắp đi. Thế cũng không được à!” Vì tức tối nên giọng nói của Đường Vũ Kỳ cũng sắc bén hẳn lên. Không ai là thánh nhân mà có thể thấu hiểu cho tất cả mọi người cả. Chỉ mình ông ta sao có thể bù đắp hết nỗi đau đớn mà cả một gia đình người khác phải gánh chịu được?
“Cô không làm vậy được!” Người đàn ông cắn răng phản bác. Tên tuổi của Đường Vũ Kỳ cũng chỉ là một người mẫu, một ngôi sao mà thôi, nếu để người mà ông ta vâng lệnh…
“Sao tôi lại không làm được? Tôi họ Đường, là Đường của nhà họ Đường. Còn họ thật của tôi là Dương đấy. Ở đây có mấy ai họ Dương?” Đường Vũ Kỳ lạnh lùng thốt lên. Từ khi cô vào làm ở VG, cô chưa từng tiết lộ lai lịch thật sự của mình. Họ tưởng rằng thân phận cô bình thường lắm đấy à?
Chân tay người kia chỉ thoáng cái đã nhữn cả ra. Nhà họ Đường…. nhà họ Dương… Sao lại thế được chứ! Nếu như Đường Vũ Kỳ nói thật… vậy thì…
Đường Vũ Kỳ không thúc giục nữa. Đợi đến khi ông ta đã vô cùng hoảng loạn rồi thì mới chậm rãi kể lại mọi việc: Thực ra cũng rất đơn giản, ông ta đưa nhóm người hâm mộ kia về nhà, lúc chỉ còn lại một người thì cưỡng ép kéo cô ấy ra ngoài. Sau đó để những người khác làm chuyện kia với cô ấy, cuối cùng ông ta là người gánh tội thay.
“Có người nào ông quen không?” Đường Vũ Kỳ hỏi.
“Không có, tôi chỉ biết là họ có quyền có thế thôi.” Người đàn ông run lẩy bẩy. Dù là nhà họ Đường hay nhà họ Dương đều là những chuyện ông ta không hề dám nghĩ đến.
“Xem ra chỉ là một tên vô dụng.” Đường Vũ Kỳ nhếch miệng cười: “Ông tự đi mà khai hết cho cảnh sát chuyện ban nấy đi.
Nhớ là nói rõ ràng hơn đấy.”
Nói xong, Đường Vũ Kỳ xách túi lên rời khỏi. Phía bên kia chắc cũng xong cả rồi.
Mặc Miên Thu nhìn người phụ nữ đang quỳ dưới đất, khóc trong điên loạn mà không hề có chút thương hại nào. Gã đàn ông ở bên cạnh thì nơm nớp lo sợ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng khắp người. Họ không thể nào ngờ được, họ vốn chỉ muốn hắt nước bẩn vào một cô ả người mẫu có tiếng thôi, vậy mà cuối cùng lại bung bét ra thế này.
Gã ta thèm muốn Đường Vũ Kỳ từ lâu, nhưng Đường Vũ Kỳ hiếm khi nào về nước, mà trong mắt lại chẳng lọt chút bụi trần nào. Rõ là sẽ chẳng thể nào có được cô.
Lúc biết được có người muốn hãm hại cô, trong lòng gã chỉ thấy sảng khoái, mặc kệ người ta hắt nước bẩn lên người cô, rồi còn tiện tay giúp họ một phen, thế mà…
Đường Vũ Kỳ lại có thân phận như thế.
“Xem ra đã xử lý ổn thỏa rồi nhỉ” Đường Vũ Kỳ bước vào, nhìn thấy cảnh tượng trong phòng, cứ thế ném thẳng chiếc túi xuống đất: “Thêm thắt chút nữa thì có vấn đề gì không?”
Chẳng biết cô nói những câu này cho ai nghe, chẳng ai đáp lời cô cả. Đường Vũ Kỳ tàn nhẫn đấm đá đám người trước mặt mình cho thỏa thuê… Haiz! Cô cũng nào phải là kẻ luôn luôn tao nhã, cao quý cho được.
“Đừng có đánh chết người đấy!” Mặc Miên Thu đứng bên cạnh, hờ hững bảo.
Gã đàn ông kia tạm thời chẳng thể cựa quậy gì nổi. Ở trong giới giải trí này, cô cũng hiểu rõ nhiều điều, biết rằng chỉ với chuyện này thôi sẽ không thể nào khiến gã bị đả bại được. Với lại, dù sao chuyện này cũng chỉ đủ để tạo ra ảnh hưởng xấu với công ty của gã, chẳng phải tai họa không cứu vãn nổi, thế nên không cần phải xử lý xong xuôi ngay lúc này. Đường Vũ Kỳ nhớ thật kỹ trong lòng, cứ từ từ mà chơi.
Thế cuộc trên mạng đổi chiều trong nháy mắt. Cảnh sát làm rõ mọi chuyện, còn phát lệnh truy nã kẻ chủ mưu đằng sau. Đám người chửi rủa Đường Vũ Kỳ nín thinh trong chớp mắt, nhóm fan của Đường Vũ Kỳ vẫn luôn kiên trì chịu đựng gần như mừng rơi nước mắt. Bọn họ biết rõ mình không hề thích sai người mà.
Một vòng chửi bới lẫn ủng hộ bắt đầu lần nữa.
Mà nối tiếp theo đó chính là show thời trang của VG, là vedette, Đường Vũ Kỳ đi vững vàng đến cuối. Lúc nhận phỏng vấn, Đường Vũ Kỳ hờ hững nói: “Đây sẽ sàn diễn cuối cùng của tôi. Từ sau hôm nay, tôi sẽ hoàn toàn rút lui khỏi giới người mẫu”
Im phăng phắc, và rồi… Bầu không khí bùng nổ! Đường Vũ Kỳ, viên ngọc quý của VG, được trời cao thiên vị trong giới người mẫu này lại tuyên bố mình sẽ giải nghệ một cách hời hợt như thế sao?
“Đường… Phóng viên chưa kịp nói gì thì ánh mắt của Đường Vũ Kỳ đã khiến cô ta phải câm nín.
Vài ngày trước, gần như ai nấy đều thóa mạ, chửi rủa Đường Vũ Kỳ mau rời sàn diễn. Hiện giờ… họ cũng tưởng cô chỉ nói bông đùa thế thôi, mãi đến khi, tin tức về Đường Vũ Kỳ dần dần giảm bớt, và rồi, biến mất…
Lúc cô khuất bóng hẳn, tất cả mọi người đều nhung nhớ về cô. Mà Đường Vũ Kỳ cô thì vẫn là nữ vương của chính mình, cho đến bây giờ, vẫn chỉ là chính mình.
END>
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.