Chương trước
Chương sau

CHƯƠNG 1969
“Cậu Đường, vậy…” Mạnh Lâm muốn hỏi, có phải Đường Lăng muốn đi tìm Lâm Bối không? Phải công nhận cái người đàn ông trầm mặc trước kia của cậu ba Dương đúng là có bản lĩnh, nhưng biết chuyện mà không tìm thấy người thì càng đau lòng hơn.
“Cậu đi làm việc của mình đi, tôi tự mình tới.” Đường Lăng xua tay, có người đi theo ngược lại sẽ thành vướng chân không tiện hành động.
Mạnh Lâm gật đầu rồi rời khỏi đó, Đường Lăng một mình suy nghĩ, Lâm Bối, hiện giờ cô đang trốn tránh anh sao? Trước đây anh thấy Lâm Bối đang che giấu chuyện gì đó, nhưng chắc chắn cô sẽ không tự nói ra. Anh tìm người điều tra, không ngờ cũng không tra ra, người phụ nữ này quả nhiên cũng hơi cao tay đấy.
Đường Lăng thấy hơi phấn khích, người phụ nữ của anh không thể chỉ là một con thỏ yếu ớt được, cảm giác bí mật và nguy hiểm này thật sự khiến người khác say mê.
Đường Lăng một mình đi tới hoàng cung nước R. Đi một vòng cũng không thấy Lâm Bối đâu, cô không ở trong phòng mình, Đường Lăng quan sát kỹ lại, căn phòng này đã mấy ngày không có người ở rồi. Anh hiểu rõ Lâm Bối đang né tránh mình, nếu đã như vậy anh cũng muốn chơi với cô thêm một chút nữa, để cô biết rằng cô không thoát khỏi lòng bàn tay của anh được đâu.
Đường Lăng là một người rất kiên nhẫn, anh biết Lâm Bối đang ở đây, hơn nữa cũng không dễ dàng rời khỏi nơi này, vậy nên anh cũng không vội vàng đi tìm. Vừa hay anh cũng muốn cho Lâm Bối một chút thời gian, để cô suy nghĩ mối quan hệ giữa anh và cô. Cho nên mấy ngày này, anh cũng không đi tìm Lâm Bối, mà cũng không hề xuất hiện, cứ như đã biến mất rồi vậy.
Đường Lăng vừa mới biến mất, một số người đã lục tục chuẩn bị hành động, thậm chí Dụ Đạt còn chủ động liên lạc với những người trong hoàng thất, nói rằng sẵn sàng giúp bọn họ đoạt quyền.
Khi Đường Lăng nghe được tin này, chỉ cảm thấy lòng tham của con người đúng là hố sâu không đáy mà. Hiện tại bọn họ muốn làm gì ở nước R là làm được chắc, tình hình nước R phức tạp như vậy, chỉ cần lơ là một chút thôi là sẽ tự mình lãnh lấy hậu quả, Dụ Đạt đúng là cả gan lớn mật mà.
Đường Lăng kiên nhẫn chờ hành động tiếp theo của bọn họ, dù sao anh cũng không vội. Karoo hay Dụ Đạt thì cũng như nhau, những người này đều không phải người tốt, loại bỏ được thì cứ loại bỏ thôi. Trong lòng Đường Lăng cũng không hề cảm thấy áp lực. Huống hồ, mất đi sự hỗ trợ của Quỷ Vực Chi Thành, những người này là cái thá gì?
Dụ Đạt có vẻ thận trọng, sau khi liên lạc với những người trong hoàng thất thì không còn tin tức gì nữa. Đường Lăng giao cho Nghiêm Vũ với Mạnh Lâm điều tra, không ngờ chỉ có người trong hoàng thất mới mong có được sự ủng hộ của Dụ Đạt, chuẩn bị cho việc tranh đoạt vương quyền. Đường Lăng mím môi, hiện giờ quốc vương nhìn có vẻ vẫn rất khỏe mạnh, không phải kiểu một hai năm nữa sẽ thoái vị, bọn họ không biết sẽ phải chờ bao nhiêu năm nữa.
Đường Lăng nghĩ, anh có cần thúc đẩy một chút không đây? Nghĩ đi nghĩ lại, cuối cùng anh vẫn quyết định thôi bỏ đi, hiện giờ tranh đoạt hoàng vị không có lợi cho Lâm Bối, huống hồ anh còn muốn đưa Lâm Bối đi, việc tranh đoạt hoàng vị không thể phơi bày ra được.
Bỏ đi, anh không đợi nữa, Lâm Bối muốn trốn tránh anh là có thể trốn tránh được chắc? Anh muốn gặp Lâm Bối thì có rất nhiều cách.
“Cậu Đường? Anh định làm gì vậy?” Mạnh Lâm thấy Đường Lăng thay quần áo, tưởng rằng anh muốn đi gặp Dụ Đạt, vậy là thầm nghĩ không biết có nên mang theo vài người đi cùng không. Mặc dù trước đây Dụ Đạt đã sợ rồi, nhưng những hoạt động nhỏ gần đây của anh ta không phải là ít.
“Tôi đến hoàng thất nước R.” Đường Lăng nói thẳng, không phải Lâm Bối không muốn gặp anh sao? Anh phải khiến Lâm Bối không thể không nhìn thấy anh, quốc vương nhất định rất muốn gặp anh đấy.
Mạnh Lâm lập tức hiểu ra, Đường Lăng đi tìm tiểu vương tử, anh ta đi cùng có phải không tốt lắm không? Không đúng, anh ta nhất định phải đi theo, dù sao đến đó cũng phải trông oai phong một chút.
Gần đây Đường Lăng gây ra nhiều sóng gió ở nước R, người trong hoàng thất hẳn đã nghe nói từ lâu. Bọn họ hoàn toàn không dám đắc tội Đường Lăng, dù sao đến Karoo bọn họ còn không dám làm mất lòng, vậy mà Karoo lại chết trong tay của Đường Lăng, Đường Lăng không chỉ sống tốt mà Dụ Đạt còn rất cung kính anh, vì thế mà người của hoàng thất nước R càng không dám đắc tội với anh.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.