CHƯƠNG 1933
“Chị sẽ rời khỏi đây với em.” Linh nhìn Đường Minh Hạo nói rõ ràng từng chữ. Cô không quan tâm đến chuyện của đảo Xích Lê nữa, cô vẫn sẽ báo thù cho mối thù của ba mẹ. Nhưng đối với đại trưởng lão thì so với cái chết, việc đảo Xích Lê hoàn toàn bị hủy diệt sẽ càng làm bà ta tuyệt vọng hơn.
Còn về tương lai của đảo Xích Lê thì cứ để Xích Lê quyết định đi.
“Không phải là theo Đường Minh Hạo rời khỏi đây. Cháu phải về nhà với cô chứ.” Lâm Từ bất mãn nói. Có phải con bé quên mất vừa rồi cô mới nói gì không? Linh là người nhà họ Mặc mà.
Đường Minh Hạo nhìn Lâm Từ. Chị ấy thân thiện như vậy từ lúc nào vậy? Tại sao tình cảm dành cho Linh lại gần gũi đến vậy? Về nhà sao? Tuy nhiên, Đường Minh Hạo cũng không cất tiếng hỏi những nghi ngờ trong lòng, cậu chỉ im lặng chấp nhận.
Lịch thẹn quá hoá giận. Nếu kết quả đã như vậy thì những gì mới nói vừa rồi có ích lợi gì nữa, có phải đây là một trò đùa không?
Đám côn trùng xung quanh bắt đầu ngo ngoe muốn di chuyển. Đường Minh Hạo nghe được âm thanh này thì cau mày lùi lại một bước. Thật sự rất kinh tởm. Trước đó cậu đã chịu đủ ở chỗ Kỳ rồi, bây giờ ở chỗ của Lịch cậu lại càng thấy kinh tởm hơn.
Nhìn đám côn trùng đang bò lại gần, Linh cũng lùi lại theo bản năng. Chúng đang lấn dần chỗ đứng của họ.
“Vậy là mấy người cũng không muốn rời đi phải không?” Mặc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867848/chuong-1933.html