CHƯƠNG 1929
“Dạ.” Linh nhìn thẳng Lâm Từ, đây là nguyện vọng của cô bé; đồng thời, nó cũng là nguyện vọng của rất nhiều, rất nhiều người. Người ở đảo Xích Lê dần dần sẽ đánh mất chính mình, mà trong đó, quá nhiều thứ u tối không thể nào kể hết.
“Vậy người trên đảo thì sao?” Lâm Từ nhớ tới lúc đi đến có gặp người dân, không tính là nhiều nhưng cũng chẳng ít, chẳng lẽ muốn chết cùng nơi đây à?
Lúc Lâm Từ suy nghĩ đến chuyện này mới nhận ra bản thân không hề khó tiếp nhận, dường như con người nơi đây còn chẳng phải một người hoàn chỉnh, chẳng có tính mạng.
“Bọn họ… bọn họ sẽ không rời khỏi đây đâu.” Linh cười khổ, người đảo Xích Lê chưa từng có quyền rời khỏi, mà có lẽ họ cũng đã quen như vậy rồi, rời đi là chuyện không thể nào.
Đường Minh Hạo đứng nhìn từ xa, cậu không nghe rõ lời Linh nói, chỉ thấy Lâm Từ, thấy Linh nói chuyện với Lâm Từ thì lập tức nhớ lại Linh từng nói muốn hủy diệt hoàn toàn nơi này. Tim cậu đập liên hồi, Lâm Từ vừa hay là người nhà họ Mặc.
“Chú ơi, thuyền còn có thể chở thêm người khác không ạ? Xem thử có thể dẫn theo người trên đảo đi ạ.” Đường Minh Hạo nói, cậu không muốn nhiều người cùng chết ở đây. Linh muốn hủy diệt thì chẳng biết đến mức độ nào.
“Được, chú cho người hỏi thăm.” Tào Du gật đầu. Buổi sáng gặp đám người kia, anh ta cũng không muốn họ oan mạng, cuộc sống trên đảo hoàn toàn không thể đánh đồng với thành thị, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867844/chuong-1929.html