CHƯƠNG 1922
“Mặc Từ, tôi là Mặc Từ.” Lâm Từ cảm thấy mình không thích người trước mặt lắm.
Đại trưởng lão lập tức sụp đổ, Mặc Từ, người của nhà họ Mặc sao? Bà ta đề phòng bao lâu như vậy, làm sao người nhà họ Mặc lại có thể xuất hiện?
Chỉ một thoáng bà ta đã trở nên kích động: “Sao, sao cô lại xuất hiện ở đây?” Đây là một câu chất vấn.
Giọng điệu như vậy khiến Lâm Từ khó chịu, bà ta là ai? Dựa vào đâu mà chất vấn cô như vậy? Chẳng lẽ người khác không được phép xuất hiện ở đây sao?
“Muốn đến nên đến thôi.” Lâm Từ cười khinh bỉ, tiếng cười này làm đại trưởng lão cảm thấy như màng nhĩ mình sắp rách ra, quả nhiên vẫn không tránh được những chuyện nên xảy ra sao?
Đại trưởng lão ngồi bệt xuống đất, không biết phải làm sao, Lâm Từ cảm thấy vô vị nên cùng Mặc Thành rời đi.
Ánh mắt của Mặc Thành nhìn chăm chú vào Lâm Từ. Không biết cô có để ý không, nhưng ánh mắt và thần thái của cô trong phút chốc đã thay đổi. Một cảm giác uy lực, đem theo sự áp bức tuyệt đối. Ở nơi thế này, đáng lý ra Lâm Từ sẽ không có thái độ và cảm giác thế này, nhưng cô lại không hề có cảm giác bất bình thường gì cả.
Suốt cả buổi tối, Lâm Từ luôn đi theo cảm giác của mình. Cô cảm thấy có quá nhiều nơi quen thuộc ở đây, nhưng cô cũng biết rõ, mình không nên thuộc về nơi này.
Buổi sáng hôm sau, Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh tìm đến nơi họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867837/chuong-1922.html