CHƯƠNG 1899
“Cháu còn nghĩ là bà ngoại thích cháu.” Linh nói, trong lòng vẫn còn một tia hy vọng.
“Đúng vậy, bà thích cháu, bởi vì cháu có giá trị.” Đại trưởng lão nhìn cô bé trước mặt. Trẻ trung, non nớt, thông minh, chẳng thua kém gì bà ta năm xưa. Tiếc là, cuối cùng vẫn sẽ bị hủy hoại mà thôi.
Nuôi dưỡng cô nhiều năm như vậy, nếu nói có tình cảm thì cũng đúng. Dù sao chăng nữa, cô bé cũng gọi bà ta là bà ngoại. Mà nếu nói không có tình cảm thì cũng không sai. Suy cho cùng, sau năm mười tuổi, tính mạng của cô cũng trở nên vô nghĩa. Năm xưa bà ta đã giao ước thế nào với các bậc trưởng lão? Hình như là, nếu mười năm sau, cô bé vẫn còn sống thì sẽ giao cho bọn họ, để bọn họ tùy ý xử trí.
“Trước đây bà ngoại từng nói là muốn rời khỏi hòn đảo Xích Lê này, có phải là thật không?” Linh nhìn người trước mặt, rõ ràng là người từng thân thuộc với cô bé đến vậy, giờ đây bỗng chốc hóa xa lạ. Trước đây, bà ta từng nói sẽ bảo vệ cô, thế mà bây giờ chỉ thoáng cái đã bỏ rơi cô? Sao có thể như vậy?
Linh vẫn luôn nhớ, trước kia bà ngoại thường bế cô, đặt trên đùi, mỉm cười hiền hậu, nói muốn đưa cô rời khỏi đảo Xích Lê, đưa cô đi trải nghiệm thế giới bên ngoài. Cô đã tin như vậy! Bà ta còn nói, hòn đảo Xích Lê này chẳng có gì tốt đẹp cả. Nơi đây không có tình người, chỉ có bà ta mới là người luôn đối xử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867814/chuong-1899.html