🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau


CHƯƠNG 1887

Đường Minh Hạo nhìn ra đại dương rộng lớn mênh mông không bờ bên ngoài, căn bản không thể nhìn ra đây là đâu. Bây giờ cậu rất lo lắng, không biết tình hình ở nhà thế nào. Ba mẹ có biết cậu bị ai bắt cóc không? Họ đã tìm thấy bãi biển kia chưa? Có thấy dấu vết cậu để lại không ?

Nhưng cậu đã nhanh chóng không có tâm trạng để lo lắng nữa, vì cậu lại cảm thấy buồn ngủ rồi, trong thức ăn có thuốc ngủ.

Đường Minh Hạo cảm thấy thật sự muốn sụp đổ, người ở đây hoàn toàn không biết nói đạo lý, đã ở đây rồi mà cậu còn không đủ an toàn sao? Biển rộng mênh mông cậu còn có thể đi đâu được nữa? Vừa mới tỉnh lại ăn được một ít thì đã bị bỏ thuốc. Họ muốn cậu ngủ liên tục cho đến khi đến đảo Xích Lê sao?

Đường Minh Hạo không cam tâm nhưng cậu không thể cưỡng lại tác dụng của thuốc mà ngủ thiếp đi.

Trước khi chìm vào giấc ngủ, Đường Minh Hạo cảm thấy mình mơ hồ nghe thấy một tiếng nói: “Thằng bé đã ăn chưa?”

Khi tỉnh lại lần nữa thì xung quanh vẫn là một mảnh đen kịt, Đường Minh Hạo muốn động đậy theo bản năng. Cậu nghe thấy âm thanh lạnh lẽo của dây xích bằng kim loại, cổ tay lại thấy nặng nề. Trong lòng Đường Minh Hạo kinh hãi. Cậu bị nhốt sao?

Ánh đèn sáng lên, trước mặt cậu có một tấm gương cực lớn, Đường Minh Hạo có thể nhìn thấy rõ ràng hoàn cảnh của mình lúc này. Cậu đang ở trong một cái lồng lớn, bị xiềng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867802/chuong-1887.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.