CHƯƠNG 1855
“Tôi thấy, vẫn là thôi đi.” Cô Nguyễn cắn răng nói.
Hàn Nhã Thanh cười khẩy một tiếng: “Như vậy cũng tốt, tôi còn đang nghĩ, nếu như như cô Nguyễn đồng ý rồi thì tôi phải từ chối như nào mới không khiến cô Nguyễn mất mặt đây. Bởi vì giờ cô Nguyễn có đồng ý nhường lại thì tôi cũng không muốn lấy nữa. Dù sao có một vài thứ, đã qua cái thời gian muốn có nhất rồi thì không còn ý nghĩa nữa, cậu thấy đúng không Ảnh?”
“Đúng vậy, đúng thật là tớ muốn có được lời chúc phúc của Letitia, nhưng bây giờ cảm thấy cái gọi là lời chúc phúc thì còn phải xem người đó ra sao. Hơn nữa, có cậu chịu ở bên cạnh tớ mãi mãi, lời chúc phúc của Letitia đã là gì chứ, nào so được với cậu, có thể nhìn thấy, sờ thấy được. Lúc nhớ cậu có thể nhìn thấy ngay, quan trọng là còn sẵn sàng tiêu tiền cho tớ nữa.”
Liễu Ảnh nói đầy thỏa mãn, cô ấy như bỗng nhớ tới điều gì đó, nở nụ cười với cô Nguyễn: “Tính ra thì thứ cô Nguyễn muốn có nhất cũng là lời chúc phúc này nhỉ? Nếu đối tượng mà cô Nguyễn muốn chúc phúc biết được, thì không nên chia sẻ một chút gánh nặng với cô Nguyễn sao?”
Vẻ mặt cô Nguyễn cứng ngắc, đối tượng mà cô ta muốn chúc phúc, không phải là Tư Đồ Không sao?
Nhưng từ đầu tới cuối Tư Đồ Không chưa hề nói một câu nào, hơn nữa cũng chưa từng nghĩ rằng sẽ chia sẻ gánh nặng giúp cô ta. Không, thứ cô ta muốn không phải là gánh vác, mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867770/chuong-1855.html