CHƯƠNG 1853
Nếu chỉ vì sự ích kỷ của bản thân mà lấy bộ trang sức này, trong lòng cũng rất khó chịu. Đã vậy thì chẳng bằng để lòng được an yên, có thể nhìn thấy bộ trang sức này một lần nữa đã là tốt lắm rồi.
“Được, nghe theo cậu.” Hàn Nhã Thanh nói, dù sao thì cô cũng vì Liễu Ảnh nên mới muốn có được bộ trang sức này. Nếu như giờ Liễu Ảnh đã không để ý nữa, vậy thì cô cũng không cần phải có cho bằng được. Như Liễu Ảnh nói vậy, đồ vật chỉ là đồ vật, không thể quan trọng bằng tấm lòng.
Nhưng Hàn Nhã Thanh nhịn không được mà nhìn Tư Đồ Không một cái. Người này cứ ngồi ở đó không nói một câu nào, Liễu Ảnh và cô Nguyễn tranh đoạt ra sao, anh ta cứ như không nhìn thấy vậy, khác hoàn toàn với trước đây.
Cô rất tò mò, thứ mà bây giờ Liễu Ảnh thích bị cô Nguyễn lấy được, Tư Đồ Không có để ý hay không. Nhưng đây đều là chuyện của người khác, cô không cần thiết phải quan tâm.
Xung quanh mãi chẳng có ai ra giá. Chín mươi ba tỷ, vượt xa giá gốc của bộ trang sức này. Hơn nữa, trước đó cô Hàn và cô Nguyễn tranh đoạt nhau, bây giờ cô Hàn đã từ bỏ rồi. Bọn họ sẽ không ngu ngốc đi hét giá làm gì. Nếu như cô Nguyễn từ bỏ thì người nhận bộ trang sức này sẽ thiệt lớn luôn.
Tiếng cười khẽ của người phụ nữ trên khán đài vang lên: “Vậy thì bộ trang sức này sẽ có giá chín mươi ba tỷ. Chốt. Lát nữa, mời cô Nguyễn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867768/chuong-1853.html