CHƯƠNG 1831 
 Đúng, vì mình có được quá nhiều thứ nên mới phải suy nghĩ nhiều. Khi đã có được tình thân thì khi nghĩ đến tình yêu sẽ không thể không cân nhắc cả tình thân. Khi có được tình bạn sẽ không hy vọng bị xung đột với tình yêu. Bản chất của con người là tham lam, không nỡ từ bỏ thứ gì nên mới khó chịu như vậy. 
 Nếu có thể không hề lưu luyến mà từ bỏ đi một số thứ thì đâu phải xoắn xuýt như vậy? 
 Liễu Ảnh ray đầu lông mày. Hình như cô đã làm ra một chuyện sai lầm rồi, giờ còn sửa được nữa không? 
 Chẳng biết vì sao cô lại bỗng nhớ đến An Kỳ. Cô gái này không hiểu vì sao lại giống cô của khi trước, đơn thuần, bình tĩnh, sống đầy nhiệt huyết. Cô ta làm gì hay nói gì đều chỉ đơn thuần vì bản thân muốn làm như vậy, là bản thân sẵn lòng đi làm mà không phải là bị người ta ép không thể không làm. Thái độ sống rõ ràng của cô ta thật sự khiến người ta phải ghen tị. 
Liễu Ảnh biết rất rõ, thật ra các góc cạnh trong tính cách của cô đã bị mài mòn đi không ít, chuyện cô để ý tới cũng trở nên càng ngày càng ít hơn. Không phải cô không muốn để ý mà là vì không còn sức để quan tâm nữa. Cô chỉ có thể đặt lực chú ý của mình lên những người mình không thể từ bỏ, những chuyện mà cô không thể bỏ qua. Liễu Ảnh không hối hận vì những thay đổi này. Con người luôn luôn phải tiến lên phía trước, giữ lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867746/chuong-1831.html