CHƯƠNG 1806
Lẽ nào ngày mai công ty phá sản chắc? Chuyện này cũng chẳng khác gì mặt trời mọc từ đằng tây cả.
Trợ lý đặc biệt Giang cảm thấy mình sắp không cầm nổi điện thoại nữa rồi. Tổng giám đốc ăn phải thuốc nổ đấy à? Đụng vào là nổ. Nếu như chuyện anh ta nói ra không quan trọng, có cảm giác tổng giám đốc sẽ chém mình luôn mất. Trợ lý đặc biệt Giang cảm thấy hơi chột dạ, mình có lo chuyện bao đồng quá không?
“Rốt cuộc là chuyện gì, không có việc thì đừng gọi điện thoại.” Tư Đồ Không nghe thấy bên kia vẫn mãi không nói gì thì lạnh lùng nói. Giỏi rồi nhỉ, gọi điện thoại cho anh ta mà dám không nói gì, ngại tiền lương cao quá à?
Trợ lý đặc biệt Giang lại càng thêm hổ thẹn, mình đụng phải họng súng à? Ngày thường tổng giám đốc không nói chuyện… giản lược rõ ràng như vậy. Giờ như như đang cảnh cáo, có cần phải quá đáng vậy không!
“Ông chủ, là tin tức về cô Liễu, anh có muốn nghe không ạ?” Trợ lý đặc biệt Giang thử thăm dò hỏi, bây giờ hoàn toàn không biết tổng giám đốc có thái độ gì với cô Liễu cả, anh ta không dám nói thẳng ra đâu.
Tư Đồ Không im lặng một lát: “Làm sao, cô ấy đi rồi à?” Còn tưởng rằng sẽ không nghe thấy tin tức về cô nữa. Trợ lý đặc biệt Giang lại không biết nhìn tình hình như vậy, còn chủ động nói về chuyện của Liễu Ảnh, xát muối vào vết thương à?
Trợ lý đặc biệt Giang sững sờ, giọng điệu vừa chán chường nhưng lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867721/chuong-1806.html