CHƯƠNG 1754
Nhưng… hóa ra lại là gián tiếp hại chết ba mình, vậy thì làm sao có thể chấp nhận nổi đây? Mẹ Liễu bỗng thấy hận, hận mình quá nhu nhược, không quyền không thế mới khiến Liễu Ảnh phải gánh vác những chuyện này.
Bây giờ… không cần biết sẽ xảy ra chuyện gì, bà nhất định cũng sẽ không để cho bất kỳ người nào làm tổn thương con gái mình nữa!
Liễu Ảnh mới vừa ngừng khóc lại thấy mẹ mình đang khóc, cô vội vàng lau nước mắt cho bà, nhưng nước mắt bà vẫn không ngừng rơi. Mẹ Liễu cũng cuống quýt lau đi, giấu nhẹm những giọt nước mắt của mình. Bà miễn cưỡng cười vui vẻ: “Không sao đâu, mẹ không sao đâu. Chỉ vì mẹ thấy để con bị ấm ức là do mẹ vô dụng thôi.”
Liễu Ảnh lắc đầu: “Không phải đâu, mẹ ơi, mẹ không biết có mẹ ở bên cạnh con thấy yên tâm thế nào đâu. Mẹ, chỉ cần mẹ ở bên cạnh con thì con sẽ cảm thấy con là con gái mẹ, là một người độc lập.”
Mẹ Liễu gật đầu, rồi lại lắc đầu. Những lời này của cô khiến bà không dám tưởng tượng con gái mình đã phải chịu bao nhiêu ấm ức. Nhà họ Tư Đồ… Bà rất hận, nhưng lại không có cách nào đụng tới họ.
Liễu Ảnh như đoán được suy nghĩ của mẹ Liễu, cô nắm lấy tay bà: “Mẹ, mẹ đừng suy nghĩ nhiều, mấy năm nay con không phải chịu ấm ức gì đâu. Chỉ có điều mỗi khi con nghĩ với ba vì con mà… thì con lại không thể tha thứ cho mình. Hơn nữa… mấy năm nay con ở bên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867669/chuong-1754.html