CHƯƠNG 1746
Dương Tầm Chiêu hiểu rõ, một khi đã nảy sinh tình cảm thì sẽ không dễ dàng từ bỏ được. Tình cảm của trẻ con không có thiện hay ác, chỉ có cảm giác yêu thích đơn thuần, không nên vì mâu thuẫn giữa người lớn mà bắt chúng phải thay đổi. Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo vẫn còn nhỏ, anh không hy vọng vì lý do của anh mà khiến chúng phải thay đổi.
“Em nói xem anh nên mang món quà gì đến nhỉ?” Dương Tầm Chiêu nói với cô mà giống như đang tự nói với chính mình. Với thân phận thành chủ và Thành thiếu chủ của Quỷ Vực Chi Thành, chắc hẳn họ cũng không thiếu cái gì cả, vậy có thứ gì có thể tác động tới họ đây?
Hàn Nhã Thanh biết Dương Tầm Chiêu đang đắm chìm trong suy nghĩ của chính mình nên cũng không quấy rầy anh. Cô cũng tự hỏi trong lòng nên tặng cái gì thì tốt, cái gì thì đặc biệt? Hàn Nhã Thanh hiểu rõ trong lòng, nếu Trương Minh Hoàng và Mặc Thành thật sự thích Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo thì dù họ tặng thứ gì cũng chỉ là thêu hoa trên gấm mà thôi, nhưng cô vẫn muốn tặng một vài thứ đặc biệt một chút.
A! Có rồi! Hàn Nhã Thanh nghĩ đến một món quà, tuy không tính là đắt, nhưng quý ở chỗ hiếm có, họ có thể thử.
Sáng hôm sau, Hàn Nhã Thanh bị tiếng điện thoại đánh thức. Tối hôm qua sau khi đã quyết định xong nên tặng quà gì, cả Dương Tầm Chiêu và Hàn Nhã Thanh cùng gỡ bỏ được một mối bận tâm trong lòng nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867661/chuong-1746.html