CHƯƠNG 1703
“Giúp thế nào? Chẳng lẽ muốn tìm người thay thế sao? Trước tiên chưa nói đến chuyện chúng ta không thể làm thế được, bây giờ chuyện này đã âm ï như vậy, muốn làm cũng bất khả thi.”
Hàn Nhã Thanh bình tĩnh phân tích, dù là Bùi Dật Duy hay ai đi nữa. cô cũng sẽ khuyên họ đi tự thú. Việc cô có thể làm chỉ là giúp họ được giảm án, hoặc giúp người nhà của họ sống tốt hơn một chút.
Dương Tầm Chiêu không nói gì, chuyện này đã không còn đường cứu vãn nữa, chỉ cần không động vào vài điểm mấu chốt thì anh cũng không muốn dính vào. Anh đã tìm người đi điều tra chuyện này, giảm án thì có thể, nhưng phải xem Bùi Dật Duy nghĩ thế nào, làm thế nào mới được. Còn về chuyện trên mạng, nói thẳng ra thì nó thật sự không có nghĩa lý gì, vì vốn dĩ dư luận là thứ có thể dẫn dắt được.
“Bây giờ anh ta không có ý chí chiến đấu, cũng không ôm hy vọng sống, làm thế nào mới được đây?”
Hàn Nhã Thanh hỏi, đây mới là chuyện cô quan tâm nhất. Sự giúp đỡ của họ cũng chỉ có thể cứu được một người muốn được cứu, nếu anh ta một lòng muốn chết thì dù là thần tiên cũng không cứu được. Huống chi, cần gì phải cứu nữa đây?
“Có thứ gì anh ta bận tâm không? Người, hoặc là chuyện gì đó?”
Dương Tầm Chiêu nói, có lưu luyến sẽ có hy vọng muốn sống, sẽ muốn tiếp tục sống. Anh không tin lại có người nào không hề có dục vọng. Những người tự sát đó đa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/co-vo-than-bi-muon-chay-dau/867618/chuong-1703.html